Cá Nằm Trên Thớt

Chương 92



Cậu vừa buông ra thành thau, A Đại cũng buông lỏng cổ tay cậu. Ngay sau đó, A Đại duỗi tay kéo khăn tắm vây quanh eo của Từ Ca xuống, làm Từ Ca thuận lợi chui vào thau tắm.

Từ Ca cứng, A Đại chỉ là đụng phải cổ tay cậu, cậu cũng đã cứng đến không xong, nhưng cậu vẫn là sợ. Cho nên sau khi ngồi vào cậu vẫn chống ở ngực A Đại, cậu nói không được ép, không được buộc tôi, được không.

A Đại nói được, “Tôi không làm anh đau, anh nằm vào trong ngực tôi.”

Từ Ca tới gần, cậu dựa đầu vào bả vai A Đại, cằm đặt ở cổ A Đại.

A Đại ôm lưng cậu, vuốt ve không nặng không nhẹ.

Trên tay A Đại toàn là vết chai, khiến da Từ Ca có chút đau đớn. Nhưng cậu lại bị đau đớn này làm cho da đầu tê dại, cả người lại run rẩy càng thêm nghiêm trọng.

Từ Ca cứng đến dương v*t đều có chút căng đau, khẳng định A Đại cũng biết cậu cứng. Cho nên A Đại bắt đầu hôn cậu, hôn vai cậu, cổ cậu, vành tai cậu. Hô hấp của A Đại nóng rực thô nặng, mang theo hương vị đặc trưng của hắn khiến máu Từ Ca không ngừng sôi trào.

Từ Ca kề sát má hắn, bắt đầu đáp lại nụ hôn. Đầu lưỡi cậu liếm râu cứng của A Đại, lại theo râu cắn cằm hắn, ngậm lấy yết hầu hắn.

Từ Ca đã muốn làm như vậy rất nhiều lần, để cho A Đại đi vào, cậu muốn được bắn ra không gì sánh kịp, cho dù là đau đớn, cậu cũng muốn xem thử một chút.

A Đại nuốt nước miếng, yết hầu lăn lộn trên dưới.

Từ Ca liền đuổi theo yết hầu liếm hôn, thẳng đến đụng phải môi A Đại.

Trước đó cậu vẫn luôn không nghĩ tới vì sao A Đại không hôn môi cậu, mà khi cậu giữ gáy A Đại hôn lên, A Đại sửng sốt một chút.

Từ Ca cắn môi hắn, cho rằng A Đại sẽ tiến thêm một bước. Nào có thể đoán được A Đại chỉ hơi hé miệng, tùy ý Từ Ca liếm láp.

Từ Ca hôn một hồi cũng cảm thấy có chút kỳ quái, vì thế hơi tách ra, hỏi, làm sao vậy, cậu không muốn hôn tôi, phải không?

A Đại lắc đầu, nói một cách nghi hoặc, tôi không hề.

“Các cậu không hôn môi?” Từ Ca kinh ngạc.

“Hôn môi?” A Đại nghĩ một chút, sau đó lại lắc đầu.

Khó có thể hình dung cảm giác của một khắc đó, nhưng Từ Ca giống như sinh ra một chút mừng thầm vì tìm được một phương diện A Đại còn chưa bị người cướp đi.

Cậu lại cắn môi A Đại, cậu nói người bên ngoài của chúng tôi sẽ hôn môi, không sao, tôi dạy cho cậu.

Muốn nói thuần thục, kỳ thật Từ Ca cũng không thuần thục. Cậu chỉ biết phải dán hai môi ở bên nhau, phải vói lưỡi vào. Phải liếm láp hàm răng cùng đầu lưỡi của đối phương, lại trao đổi nước bọt, quấn lấy đầu lưỡi mút liếm dây dưa.

Hô hấp của A Đại càng lúc càng nặng, hắn học được rất nhanh, Từ Ca không chủ đạo được bao lâu, hắn lại đột nhiên ngồi thẳng dậy, giữ chặt gáy Từ Ca.

Hắn học bộ dạng của từ dò lưỡi vào hàm trên, lực lại ác liệt hơn Từ Ca, sau khi dùng sức lượn quanh hàm trên một hồi, liền đỉnh thẳng về phía yết hầu.

Hơi nóng của hắn phun đến trên người Từ Ca, lại mút sạch nước bọt sắp tràn ra khóe miệng.

Cùng lúc đó, tay hắn cũng duỗi đến giữa hai người.

Khi Từ Ca phản ứng lại, hắn đã cầm dương v*t của Từ Ca.

Từ Ca rùng mình một cái, kết thúc hôn môi. A Đại lại không buông cậu ra, mà là đẩy ra sau, để Từ Ca dựa vào thành thau.

“Là anh bắt đầu trước.” A Đại nói.

Từ Ca mở to mắt nhìn A Đại, không biết có phải ảo giác hay không, thế nhưng cậu tìm được chút ý cười đáng giá* trên mặt A Đại.

(*难能可贵 nan năng khả quý: chỉ việc khó có thể làm được vậy mà làm được, đáng giá quý trọng.)

Cậu vừa định phản bác, A Đại lại cắn miệng cậu, chắn đầu lưỡi về một cách ác độc.

Tay A Đại lên xuống vài cái ở dương v*t của Từ Ca, cả người Từ Ca lập tức tê dại.

Kích thích chưa từng trải qua này khiến cậu đã có chút khống chế không được, thế cho nên cậu còn chưa kịp đẩy A Đại ra, ngón tay A Đại liền ấn ở quy đầu, sau khi xoa vài cái lại nhanh chóng vuốt ve, Từ Ca liền cảm thấy có một dòng khí nóng đang tụ xuống bụng dưới, bức cho cậu không thể không lập tức siết chặt hai tay. ngôn tình tổng tài

Cậu bắn quá nhanh, đó là lần đầu tiên bắn ra ở trong tay người khác. Khoái cảm co rút quả thật muốn mệnh của cậu, khiến cả người cậu cong lên, lập tức mất đi thần trí.

Mà A Đại cũng lập tức ôm cậu, làm dương v*t nảy lên nhè nhẹ ở trong ngón tay mình. Chờ đến khi Từ Ca lại bắt đầu thở dốc, A Đại mới thở phào nhẹ nhõm.

“Thảm rồi,” A Đại nói, lúc này ý cười của hắn càng thêm rõ ràng, “Làm anh bắn ra liền sẽ không có quyền chủ động, xem ra tôi phải tự thân vận động rồi.”