Con Đường Bá Chủ

Chương 2571: Long Uyển Ước



“Long Thần?”

Sắc mặt Lạc Nam và chúng nữ trở nên quái dị, hắn nhịn không được hỏi:

“Long Thần chẳng phải phu quân của nàng sao? Nàng là Long Thần Chi Hậu a.”

“Bậy bạ.” Long Thần Chi Hậu hừ một tiếng:

“Đó chỉ là trên danh nghĩa mà thôi, bởi vì năm đó ở Yêu Vực có vô số kẻ theo đuổi ta từ già đến nhỏ, vì không muốn phiền phức nên ta mới yêu cầu hắn phong mình làm Long Thần Hậu để không còn ai dám ngấp nghé.”

“Thì ra là như thế.” Mấy người bừng tỉnh đại ngộ, bất quá nghĩ đến dung nhan của Long Thần Chi Hậu...quả thật khó tránh khỏi bị một đám Yêu Tộc điên cuồng theo đuổi.

Yêu Tộc chú trọng việc giao phối duy trì nòi giống, tuyển chọn bạn tình hoàn hảo xinh đẹp là một trong các tiêu chí đầu, mà Long Thần Chi Hậu đương nhiên sẽ trở thành đối tượng trong mộng của bọn hắn.

“Vậy Long Thần mất tích có liên quan gì đến Đạo Yêu Thánh Địa?” Thập Khánh Huyên hiếu kỳ.

“Sau khi đệ đệ mất tích, Long Minh rối loạn...ta nhân lúc không ai chú ý đã mai danh ẩn tích, đồng thời nghĩ trăm phương nghìn kế để điều tra tung tích của hắn nên mới vất vả tạo ra hàng đống thân phận nằm vùng khắp nơi, không nguyện ý bỏ qua bất cứ manh mối nào.” Long Thần Chí Hậu trong mắt hiện lên vẻ hồi ước:

“Nhưng Đạo Yêu Thánh Địa có hiềm nghi lớn nhất, bởi vì đệ đệ đã từng nói với ta...hắn hy vọng Đạo Yêu Thánh Địa có thể giúp hắn đột phá Cấm Kỵ trong truyền thuyết.”

“Điều này cũng không khó hiểu.” Lạc Nam tán thành gật đầu:

“Đạo Yêu Thánh Địa được xưng là Đệ Nhất Yêu Tu thế lực, Long Thần dù sao cũng là Yêu Tộc...muốn đột phá Cấm Kỵ khó tránh khỏi sẽ tìm đến nơi đây bái phỏng.”

“Bất quá đó chỉ là suy đoán của ta mà thôi, nhiều năm như vậy nằm vùng tại Đạo Yêu Thánh Địa...ta vẫn không tra được chút manh mối nào, thậm chí chưa từng có ai nghe qua việc Long Thần từng đến Đạo Yêu Thánh Địa.” Long Thần Chi Hậu sầu khổ nói.

Nếu như có được chút manh mối nàng cũng không đến mức phải tuyệt vọng, đáng tiếc sự mất tích của Long Thần như bóc hơi khỏi nhân gian vậy.

“Ngươi cũng thật to gan, Đạo Yêu Thánh Địa chính là Cấm Kỵ Thế Lực, Hoá Thân Long Châu của ngươi dù lợi hại đến đâu cũng có khả năng bị phát hiện, vậy mà dám tiến vào nằm vùng.” Huyết Yêu Cơ có chút khâm phục, tu vi của Long Thần Chi Hậu rõ ràng chỉ là Cửu Cảnh Chí Tôn, nếu bị Cấm Kỵ dò xét chắc chắn bại lộ.

“Ai nói đây là Hoá Thân Long Châu?” Long Thần Chi Hậu lắc đầu:

“Ta cũng biết mang theo ý đồ gia nhập Đạo Yêu Thánh Địa chính là hành vi cửu tử nhất sinh, vì vậy trực tiếp sử dụng phân thân của ta, bên trong chứa đựng một nửa linh hồn thật thụ, không khác nhiều so với bản thể...”

“Ồ...Vậy đây đúng là Huyễn Nhi rồi.” Lạc Nam cảm thấy thú vị.

“Nhưng dù là phân thân, nhân vật Cấm Kỵ cũng phải nhìn ra mới đúng.” Nam Thiên Tố cau mày.

“Đúng là có khả năng bị nhìn ra, đáng tiếc ta gia nhập Đạo Yêu Thánh Địa đã vô số năm...cũng chưa từng tiếp xúc với nhân vật Cấm Kỵ a.” Long Thần Chi Hậu cảm khái nói:

“Lại thêm sư phụ mà ta bái vào chính là một vị nữ trưởng lão khá có địa vị trong Đạo Yêu Thánh Địa nên luôn được bà che chở, cộng với thiên phú của mình...ta từng bước một trở thành đại sư tỷ, thân phận chỉ dưới Đạo Yêu Thái Tử mà thôi.”

“Nàng nằm vùng vô số năm cũng chưa từng tiếp xúc Cấm Kỵ?” Lạc Nam ngờ vực:

“Sẽ không phải là bọn hắn áp chế tu vi xuống Cửu Cảnh Chí Tôn nên nàng không hay biết chứ?”

“Không.” Long Thần Chi Hậu cương quyết lắc đầu:

“Ta từng nghe sư phụ nói, Cấm Kỵ không ở tại Đạo Yêu Thánh Địa...bọn hắn ở một nơi khác rất bí ẩn, chỉ hàng lâm trợ giúp khi Đạo Yêu Thánh Địa gặp nguy hiểm mà thôi.”

Lạc Nam và mấy nữ đưa mắt nhìn nhau, hành tung của Cấm Kỵ quả thật như thần long thấy đầu không thấy đuôi, quá khó để nắm bắt.

“Nói tóm lại, chỉ cần ngươi giúp ta tìm được tung tích của đệ đệ, ta liền cố gắng giúp ngươi xuống lòng đất Đạo Yêu Thánh Địa.” Long Thần Chi Hậu nói.

“Không, nàng phải giúp ta xuống lòng đất trước.” Lạc Nam cười khổ:

“Có thể khiến nhân vật từng được xưng là đệ nhất cường giả Yêu Vực như Long Thần biến mất, chắc chắn nguyên nhân sẽ liên quan đến Cấm Kỵ, muốn điều tra trong một sớm một chiều thật sự không được.”

Long Thần Chi Hậu biểu lộ lạnh lùng: “Ngươi chẳng phải ra vẻ lắm sao? Ngay cả bản thể của ta ở đâu cũng biết, phân thân của ta ở đâu cũng biết...lại không thể biết tung tích đệ đệ ta?”

“Bởi vì nàng còn chưa phải Cấm Kỵ, những việc liên quan đến Cấm Kỵ không thể dò xét được một cách đơn giản.” Lạc Nam nghiêm túc nói.

Hắn vừa hỏi qua Thiên Cơ Lâu, cái giá để biết tường tận nguyên nhân Long Thần biến mất lên đến 800 vạn Điểm Danh Vọng, chỉ thua kém những kẻ chủ mưu đứng sau diệt Thi Thần Tông và Thạch Cổ Tộc mà thôi.

Long Thần Chi Hậu suy nghĩ cũng cảm thấy lời hắn nói có đạo lý, dù sao thì cái tên này cũng không phải là thần, việc mà nàng phí công điều tra vô số năm còn chưa có manh mối, làm sao có thể ép hắn ngay lập tức phải hoàn thành.

“Đã như vậy...ngươi phải tuyên thệ giúp ta, trong vòng một nghìn năm phải tra rõ ràng chân tướng.” Long Thần Chi Hậu nói.

“Được.” Lạc Nam sảng khoái đáp ứng.

“Ngươi nói thật chứ?” Long Thần Chi Hậu thoáng cái nghi ngờ lên, 1000 năm đối với tu sĩ là khoảng thời gian quá ngắn, nàng chỉ nóng lòng nên mới nói ra vậy thôi, không ngờ hắn đồng ý vô cùng đơn giản.

“Haha, đối với kẻ khác thì 1000 năm rất ngắn...nhưng đối với ta như vậy là đủ để hoàn thành rất nhiều thứ rồi.” Lạc Nam tự tin mãnh liệt.

Hắn tin chắc không đến trăm năm, Điểm Danh Vọng của mình sẽ thoải mái sử dụng để dò xét nguyên nhân mất tích của Long Thần, thậm chí còn hơn thế.

Thật ra bây giờ hắn đã đủ Điểm Danh Vọng để điều tra tung tích Long Thần, nhưng sắp đến kỳ hạn Vòng Quay Danh Vọng mở ra, lại cần phải chuẩn bị của cải tham gia Đấu Giá Hội Đặc Biệt do Trân Bảo Lâu phối hợp Dị Nguyên Hội tổ chức, nên Lạc Nam muốn để Điểm Danh Vọng lại làm vốn phục vụ cho những thứ kể trên, chờ sau khi đạt thành tích cao tại Đoạt Cấm Chiến, lúc đó không lo thiếu Điểm Danh Vọng để sử dụng Thiên Cơ Lâu khám phá các bí mật.

Lạc Nam đã lên kế hoạch rất rõ ràng, hắn phải cố gắng gia tăng thực lực của mình trước khi tham gia Đoạt Cấm Chiến, mà tài nguyên để tăng lên thực lực phải tìm ở Đấu Giá Đặc Biệt.

Không thể xem thường quần hùng trong thiên hạ, Đoạt Cấm Chiến sẽ là một chuộc tranh đấu đặc sắc tuyệt luân, hắn không muốn trở thành kẻ thất bại.

Chứng kiến vẻ mặt tự tin của nam nhân, chúng nữ trong mắt loé lên dị sắc, nam nhân khi biểu lộ tự tin như vậy cực kỳ có sức hấp dẫn nha.

Long Thần Chi Hậu cũng thoáng cái trở nên an tâm, bắt đầu ép hắn tuyên thệ.

Để cho nàng vững tin, Lạc Nam thậm chí còn uống vào Thiên Đạo Thuỷ, sau đó nghiêm trang lên tiếng:

“Lạc Gia Chi Chủ - Lạc Nam, tuyên thệ sẽ điều tra rõ ràng về việc mất tích của Long Thần cho...à quên nàng tên gì?”

“Phốc!.” Chúng nữ nhịn không được phì cười.

“Long Uyển Ước.” Long Thần Chi Hậu hồi đáp.

“Tên rất hay nha.” Lạc Nam tán thưởng một tiếng, lại nghiêm trang tuyên thệ:

“Lạc Gia Chi Chủ - Lạc Nam, tuyên thệ sẽ điều tra rõ ràng về việc mất tích của Long Thần cho Long Uyển Ước sau khi nàng giúp ta tìm thấy di tích Âm Sát Huyết Ngục, nếu có trái lời...Đạo Kiếp giáng xuống, thân tử đạo tiêu.”

Hư không rung động, thiên địa quy tắc bao trùm lấy Lạc Nam, tuyên thệ đã có hiệu lực.

“Cần gì thề độc như vậy?” Nam Thiên Tố bất mãn nhìn hắn, cái tên này chỉ biết làm người khác lo lắng.

“Ta tự có nắm chắc.” Lạc Nam vỗ vỗ ngực nói.

“Tốt lắm.” Long Uyển Ước không còn dị nghị, liền nhẹ giọng nói:

“Các ngươi biến trở về bộ dạng nguỵ trang tiến vào Pháp Bảo Không Gian của ta.”

Lạc Nam gật đầu, bất quá hơi lo lắng hỏi:

“Vừa rồi ở trên hồ xảy ra chuyện như thế, không làm ảnh hưởng đến nàng chứ?”

“Ngươi còn dám nhắc?” Long Uyển Ước mày liễu dựng thẳng quát:

“Muốn gặp ta chỉ cần truyền âm là được, cần gì dùng thủ đoạn như vậy đem ta doạ muốn chết.”

Làm hại nàng còn tưởng rằng có địch nhân nào đó muốn hãm hại nàng, lo được lo mất đến cực điểm.

“Ta đâu dám chắc rằng sau khi truyền âm nàng sẽ đồng ý gặp ta?” Lạc Nam vô tội nói.

“Ta thấy ngươi cố tình trêu chọc ta thì đúng hơn.” Long Uyển Ước không phải ngốc, làm sao sẽ tin lời nói ma quỷ của hắn?

“Dù sao đi nữa thì xong chuyện lần này nàng có thể rời khỏi Đạo Yêu Thánh Địa, cần gì phải sợ?” Lạc Nam nhún nhún vai:

“Chỉ đáng thương cho một đám nam nhân si tình, không biết cô nương mà bọn hắn ngày nhớ đêm mong quả thật chỉ là hư huyễn, đúng với cái tên Huyễn Nhi...”

Long Uyển Ước đúng là chẳng quan tâm lắm đếm các nam nhân ở Hồ Hồng Đăng, dù sao thì Huyễn Nhi chỉ là thân phận giả do nàng tạo ra, người mà các nam nhân đó hâm mộ và thầm mến là Huyễn Nhi mà không phải Long Uyển Ước nàng...

Huống hồ có đến một nửa trong số đó là nhắm đến thân phận đại sư tỷ trong thế hệ đệ tử Đạo Yêu Thánh Địa của nàng, điển hình là tên Ma Vô Lượng kia.

Không Gian Pháp Bảo loé lên, nàng thu hồi Lạc Nam và bốn nữ nhân vào bên trong.

Hít sâu một hơi chuẩn bị kế hoạch, lặng lẽ điều khiển thuyền thuỷ tinh trở về Đạo Yêu Thánh Địa.

...

“Nơi này cũng không tệ nha...”

Lạc Nam và chúng nữ phát hiện mình xuất hiện trên một đám mây mềm mại như bông, mây có màu hồng như kẹo, bên trên chính là bầu trời trong xanh, phía dưới là thảm cỏ hoa thơm ngát, xa xa còn có đại dương rộng lớn và bãi cát trắng nhìn không thấy điểm cuối.

“Nội tình của Long Uyển Ước không đơn giản, kiện Chí Bảo không gian này gần như sánh bằng Chí Tôn Giới.” Thập Khánh Huyên đánh giá.

“Dù sao thì người ta cũng từng là nhân vật đứng thứ hai Long Minh ở Yêu Vực, nội tình không hùng hậu sao được?” Tịnh Dạ gật gù nói.

“Phu quân, nếu ngươi có thể cưới được nàng...liền có thể danh chính ngôn thuận lập lại Long Minh, từ đó thống nhất Yêu Vực.” Nam Thiên Tố lại cân nhắc đại sự cho hắn.

“Lời này đúng.” Huyết Yêu Cơ ánh mắt loé lên:

“Ngươi là nhân loại sở hữu huyết mạch Long Thần, sợ rằng sẽ có không ít Long Tộc dị nghị và không phục khi ngươi một người thống nhất Long Minh, nhưng nếu lấy thân phận là tỷ phu của Long Thần giúp hắn lập lại Long Minh, sau đó để Long Uyển Ước trở thành Minh Chủ phụ thuộc vào ngươi là hoàn hảo, không ai dám ý kiến hay cảm thấy không phù hợp cả.”

Ở đây các nàng đều là người đứng đầu một đại thế lực, chỉ cần suy nghĩ là có thể cân nhắc đủ loại lợi ích trong đó để hợp tình hợp lý mọi chuyện.

“Các nàng đừng nói nữa!” Lạc Nam nâng lên bàn tay ngăn cản:

“Ta xem chuyện phu thê là thiêng liêng cao cả, không để yếu tố chính trị xen lẫn vào...tất cả nên thuận theo tự nhiên.”

“Ngươi sao lại cổ hủ như...” Huyết Yêu Cơ đang định phản bác, Nam Thiên Tố đã kéo lấy tay áo của nàng lắc đầu.

Nam Thiên Tố thừa hiểu tính cách của phu quân nhà mình, nếu còn đem chuyện chính trị ra ép hắn tiến đến với Long Uyển Ước, nói không chừng sẽ làm hắn phản cảm, từ đó càng giữa khoảng cách xa hơn nàng.

Dù sao thì hiện tại hắn đã qua cái độ tuổi cứ thấy mỹ nhân là sáng mắt lên truy cầu, ngược lại càng thêm chú trọng tình cảm, càng thêm chú trọng cái gọi là nước chảy thành sông hơn nhan sắc hay lợi ích thu được.

Nghĩ đến đây Nam Thiên Tố có chút hối hận vì nói ra lời vừa rồi, nàng vẫn chưa hiểu tâm ý nam nhân của mình được như Yên Nhược Tuyết a.

Huyết Yêu Cơ cũng suy nghĩ lại, im lặng không thèm nói tiếp.

“Được rồi, các nàng chỉ muốn tốt cho đại sự của ngươi mà thôi.” Thập Khánh Huyên thay đổi chủ đề:

“Ngược lại giọng hát của ngươi không tệ, lần đầu tiên chúng ta nghe được...đến, hát thêm vài khúc nào.”

“Haha.” Lạc Nam bật cười:

“Muốn nghe ta hát đâu phải đơn giản, ít nhất thì Long Uyển Ước cũng phải khiêu vũ lại một đoạn, thế các nàng ai khiêu vũ đây?”

“Muốn lão nương khiêu vũ, nằm mơ.” Huyết Yêu Cơ ngạo kiều nói.

“Đáng tiếc Hàn Lệ đã bế quan, lần trước nàng ấy một người khiêu vũ cho ta xem, đến nay vẫn còn lưu luyến...” Lạc Nam than thở, nhớ lại ngày đó ở Thanh Long Học Cung.

“Cái gì? Nàng vậy mà khiêu vũ cho ngươi?” Huyết Yêu Cơ không tin.

“Đương nhiên.” Lạc Nam mỉm cười ôn nhu, Huyết Hàn Lệ thật sự múa không hề thua kém Long Uyển Ước a.

Người khác có thể sẽ vì dung mạo của Huyễn Nhi cô nương mà trầm mê, nhưng bên cạnh hắn thê tử không ai thua kém, lại thêm Lạc Tư Tình càng hơn một bậc...

“Ta chỉ múa cho Thanh Thu một người.” Tịnh Dạ Tiên Tử bày tỏ thái độ.

“Ta không biết khiêu vũ.” Thập Khánh Huyên nhún nhún vai bất đắc dĩ.

“Thế còn nàng?” Lạc Nam mong đợi nhìn Nam Thiên Tố.

Nam Thiên Tố gò má hơi ửng đỏ thủ thỉ nói: “Thiếp chỉ biết luyện kiếm...”

“Vậy thì múa kiếm nha.” Lạc Nam cười:

“Ngạo Tuyết múa kiếm cũng rất giỏi.”

Nghe thấy Độc Cô Ngạo Tuyết cũng đã múa kiếm, Nam Thiên Tố liền nóng lòng muốn thể hiện trước mặt hắn, nàng gật đầu đáp ứng:

“Bất quá thiếp không tinh thông âm luật được như Long Uyển Ước, chàng cho thiếp nghe trước một lần.”

“Đơn giản.” Lạc Nam ánh mắt trở nên thâm thuý nói:

“Một khúc này gọi là Thiên Hạ Vô Song, rất thích hợp để kiếm vũ.”

Cảm Âm Loa nhận lệnh kích hoạt, đồng thời âm thanh hùng hồn nội lực nhưng đầy uyển chuyển của hắn lại vang lên.

Vốn nghĩ rằng Nam Thiên Tố sẽ cần nghe qua một lần như lời nàng nói, nào ngờ khi Thiên Hạ Vô Song vang lên, nàng đã khẽ nhắm mắt cảm nhận, sau đó nhân kiếm hợp nhất hoà mình vào tiếng hát.

Nam Thiên Tố khôi phục dung mạo càng khiến người ta như si như say.

Đặc biệt là nàng múa kiếm, động tác dứt khoát lại uyển chuyển như mây trôi nước chảy, mang đến cảm giác quyết liệt lại anh thư bừng bừng, so với như khói sương mờ ảo của Long Uyển Ước có một phong vị khác.

Thiên Hạ Vô Song kết thúc, kiếm trong tay từ từ thu vào vỏ, tóc dài nhẹ trôi...Lạc Nam nhìn đến ngơ ngẩn nói:

“Lão bà của mình múa vẫn là xinh hơn hết nữ nhân khác.”

“Khéo nịnh nọt.” Nam Thiên Tố ngọt ngào mỉm cười, nàng rất thích Thiên Hạ Vô Song, có cảm giác như giai điệu đó, giọng hát đó sinh ra là dành cho mình vậy.

Tam nữ tán thưởng vỗ tay không ngớt, Tịnh Dạ Tiên Tử hưng phấn bừng bừng nói: “Trở về ngươi cũng phải hát cho Thanh Thu múa một khúc để ta ngắm.”

“Nằm mơ đi!” Lạc Nam bĩu môi.

Đang muốn trêu chọc Tịnh Dạ Tiên Tử vài câu, Kim Nhi đã yểu điệu thông báo:

“Vòng Quay Danh Vọng lại có thể mở ra.”

...

Chúc cả nhà ngủ ngon <3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn <3