Đấu La Thế Giới : Thiên Biến Vạn Hóa

Chương 18



Một lần nữa thời gian vội nhanh như chó chạy ngoài đồng, 2 tháng chứ thế trôi đi.

Tại Thánh Hồn Thôn, lúc này Lão Kiệt Khắc đang trên đường đón Đường Tam để tới Nặc Đinh Sơ cấp học viên.

Lão Kiệt Khắc bước chậm đã tới, có lẽ vì nguyên nhân muốn đi Nặc Đinh thành, mà hôm nay lão ăn mặc rất đặc biệt bận một thân quần áo mới, nhìn qua cũng tăng thêm vài phần quắc thước.

"Tiểu Tam đi thôi, ngươi cứ như vậy quỷ ba ba ngươi lại bắt ngươi quay lại." Lão Kiệt Khắc bắt chuyện nói với Đường Tam.

Tiếng của Lão vang lên ngoài cửa nhà rách nát treo tấm biển Thợ rèn, chỉ thấy Đường Tam thò đầu ra hướng về Lão Kiệt Khắc làm một cái ra hiệu cấm thanh:

"Gia gia ngài nhỏ tiếng một chút, ba ba không thích nhất khi đang ngủ mà bị người khác làm phiền." Vừa nói hắn vừa rút trong lò ra một miếng gỗ cháy dở viết vài chữ lên mặt đất rồi quay đầu lưu luyến nhìn thoáng qua cửa phòng phụ thân, lúc này mới xách bao quần áo cùng lão Kiệt Khắc yên lặng rời đi.

Nhìn cách ăn mặc của hắn còn nghèo hơn cả lão trưởng thôn, nhìn thấy Đường Tam ôm bọc nhỏ vội vàng đóng cửa lại đi tới trước mặt của Lão Kiệt Khắc.

“ Đi thôi! ” Lão Kiệt Khắc hòa ái, cầm lấy tay của Đường Tam rồi rời khỏi sân nhà Đường Hạo.

P/s Xong 2 chương một ngày và cũng đã hết 1 tuần.


Trong căn phòng ẩm mốc, trên giường tên Đường Hạo không nhúc nhích, mãi cho đến khi Đường Tam cùng thôn trưởng Kiệt Khắc tiêu thất hắn vẫn ngây ngốc đứng ở trước cửa một thời gian dài.

Phảng phất nhớ tới chuyện gì, Đường Hạo đột nhiên xoay người trở vào phòng rèn, nhìn xuống chữ Đường Tam lưu lại dưới đất cho hắn.

Rất đơn giản chỉ có hai câu nói: "Ba ba, ta cùng Kiệt Khắc gia gia đi, ngài ở nhà nhớ bảo trọng thân thể, ít uống rượu. Nước trong ấm, đừng quên uống."

Nhìn những dòng chữ đó ánh mắt hắn bỗng dưng dưng, miệng thầm nói. Rồi ánh mắt từ dòng chữ dưới đất chuyển hướng sang bên ấm nước, Đường Hạo mạnh mẽ đi sang hai tay trực tiếp bưng ấm nước lên dốc vào trong miệng.

Bởi vì Đường Tam vừa mới cho thêm nước, nước trong ấm còn chưa có sôi, nhưng Đường Hạo cũng không để ý cứ như vậy cầm ấm nước hướng trong miệng đổ xuống, từng ngụm từng ngụm uống, nhìn vào mắt hắn không biết từ lúc nào đã thêm một tầng thủy ý.

Vậy là Đường Tam đã bước lên con đường tu luyện trang bức, đánh mặt của hắn.





Trở lại với Phan Vũ lúc này hắn đang ở trong sân nhà của Tố Vân Đào, chỉ thấy hắn đang dậy Tố Vân Đào về La Toàn Hoàn.

“ Huynh đã có thể áp xúc hồn lực, phá vỡ quả bóng cao su rồi! ” Phan Vũ tựa như hóa thân thành lão sư. Giảng dậy tri thức về La Toàn Hoàn (Rasengan ).

“ Coi như chỉ còn bước thứ ba nữa thôi! Là huynh có thể nắm được chiêu thức bậc s này! ”

“ Thật vậy sao… phù..” Tố Vân Đào mừng rỡ, nhưng hắn quên là hắn đang tập trung khống chế hồn lực trong quả bóng cao su.

Việc hắn mất tập trung làm cho Hồn Lực rót vào liền bị xáo trộn, chợt quả cầu bóng cao su phình to ra và vỡ.

Oanh ~

“ Phốc ~ Ha ha… ”

“ Hừm! còn cười đệ không chuẩn bị để tới học việc Sơ cấp à! ” Thấy Phan Vũ cười xấu, Tố Vân Đào liền lấy lý do đuổi tên phiền phức này.

“ Học viện sao! ” Phan Vũ nhớ lại mọi chuyện diễn ra trong tháng qua.

Chuyện là như này, khi trở về từ Liệt Hồn Sâm Lâm Tố Vân Đào liền dẫn hắn tới Phân Điện của Vũ Hồn Điện ở Nặc Đinh Thành, nơi hắn làm việc để Giám Đinh Thăng cấp.

Để nhận lấy trợ cấp từ Vũ Hồn Điện, trong quá trình bởi hắn đã có chân trong vì vậy mà việc đăng ký hết sức dễ dàng chỉ khó là hồn lực của Phan Vũ bị Mã Tu Nặc biết được.

Lão ta đã quấn lấy Phan Vũ dụ hắn gia nhập Vũ Hồn Điện, nhưng bị hắn từ chối bởi tuổi nhỏ chưa muốn gia nhập.

Và một sự kiện trong 2 tháng qua đấy chính là, Tố Vân Đào và Ti Ti tỷ tố chức hôn lễ, hắn cũng được mà làm phù rể.

Sau khi kết thúc cả hai về chung một nhà, và thế là Phan Vũ phải ăn cơm chó hàng ngày, sau đấy là quãng thời gian tu luyện hồn lực và dạy cho Tố Vân Đào La Toàn Hoàn.

Nói về Hồn Lực của hắn thì khi giám định là 18 cấp, đấy là hậu quả của việc tăng nhanh quá đà dẫn tới có phần phù phiếm, điều này làm hắn đau đầu không thôi. Nhưng não hắn lại lần nữa nhảy số, hắn dùng Vũ Hồn biến hóa thành Lam Ngân Thảo rồi dùng hồn lực tẩm bổ đóa Lam Ngân Thảo fake đó.

Sau đấy, kì tích xảy ra tựa hồ Vũ Hồn Lam Ngân Thảo sao chép của Phan Vũ, có thể sao chép một ít huyết mạch Lam Ngân Hoàng từ Đường Tam, thế lên việc rót hồn lực vào đó sau rồi bắt nó trả lại Hồn lực tinh thuần hơn.

Cái phương pháp này Phan Vũ gọi là “ Lam Ngân Công Pháp ”, cũng bởi chuyện này mà Hồn lực 18 cấp của hắn giảm chỉ còn 11 cấp, sau đấy hắn phải lại dùng 2 tháng đó tăng lên 13 cấp.

Quay trở lại với hiện tại, ngay lúc này trong phòng của Phan Vũ, hắn đang đứng trước gương gọi ra Vũ Hồn của mình.

“ Đường Phan Vũ, Chiến Hồn Sư cấp 13, Vũ Hồn: Hỏa Tử Minh Lang! ” lúc này Phan Vũ đọc ra câu giới thiệu bản thân mà trước khi chiến đấu, Hồn Sư nào cũng phải làm vậy.

Đây được cho là luật bất thành văn của Giới Hồn Sư, có thể ngươi không nói ra tên Hồn Kỹ nhưng ngươi phải giới thiệu bản thân trước khi chiến đấu, mặt khác việc này cho thể cho là tôn trọng đối thủ.

“ Hống ~ ” Sau lưng hắn xuất hiện một con sói cao hơn thân của Phan Vũ, miệng nó gầm thét vào cái gương.

“ Đệ đã suy nghĩ chọn Vũ Hồn nào chưa? ” Sau khi luyện tập với quả bóng cao su xong, Tố Vân Đào đứng trước cửa phòng của Phan Vũ hỏi.

Vì sao Phan Vũ không dùng Vũ Hồn Vạn Biến, chuyện này thì đã được Tố Vân Đào và Ti Ti có nói chuyện qua với hắn.

Về Vũ Hồn của Phan Vũ quá khoa trương, công với việc có thể hấp thu hồn lực, nếu nhưng nhiều người biết sẽ có hại cho Phan Vũ. Vì thế mà hai vợ chồng Tố Vân Đào, đã đề nghị hắn chỉ dùng một Vũ Hồn mà thôi, đợi khi nào có sức bảo vệ rồi thì lúc đấy hãy tỏ sáng.

“ Đệ cũng đừng trách bọn ta bắt ép đệ! Hai chúng ta chỉ muốn đệ an ổn mà phát triển và sống được mới là trên hết! ” Tố Vân Đào bước gần vỗ vai Phan Vũ, hắn sợ trong lòng Phan Vũ sẽ có khúc mắc.

Phan Vũ cũng không phải thật sự là đứa nhóc 6 tuổi, linh hồn của hắn là người trưởng thành có tam quan, nhận thức được hành động của mình. Những lời nói của Tố Vân Đào và Ti Ti, đều xuất phát từ sự quan tâm tới hắn mà thôi.

Mà thế nên hắn biết được nặng nhẹ, với tính cách khoe khoang, trang bức của mình làm cho hai người lo lắng là điều đương nhiên.

“ Đệ biết rồi! huynh an tâm đi, đệ còn muốn đợi xem cháu của mình nữa chứ! ” Phan Vũ dùng ánh mắt nghiêm túc nói, Vũ Hồn lẫn hồn hoàn cũng đã biến mất.

Tố Vân Đào chỉ cảm thấy, trước mặt hắn là một người đàn ông trưởng thành, sử dụng lời nói bình thường để biểu đạt ý của mình.

“ Ừm… đi ăn cơm thôi! Mai đệ phải đi rồi đó! ”

“ Vâng! ”

Cả hai bước tới bếp, lúc này Ti Ti đang chuẩn bị đồ ăn, qua một buổi tập luyện và cuộc trò chuyện trời cũng đã tối.

“ Hai người nói chuyện xong rồi! thì ngồi vào ăn đi. ” Ti Ti ân cần đạo

“ Hi hi xong rồi! ” Tố Vân Đào cười đáp.

“ Tỷ đã chuẩn bị cho đệ rồi đó! 2 chăn và các đồ sinh hoạt cá nhân, nhưng sao đệ lại muốn là công độc sinh vậy? ”

“ Ô tỷ đã chuẩn bị xong rồi sao! Cảm ơn tỷ nha ” Phan Vũ bất ngờ vì Ti Ti đã chuẩn bị đồ cho hắn.

“ Còn về phần 2 chăn đó về sau tỷ sẽ biết, hơn nữa các người hãy đợi đấy chỉ trong một năm sau ta sẽ dắt người yêu về! ” Phan Vũ thần thần bí bí, rồi căm tức nhìn hai người chuyên phát cơm chó cho hắn nói.

“ Suốt ngày thần thần bí bí. Ta sẽ chống mắt lên mà xem đệ làm được gì Ha Ha… ”

“ Hì hì… ”

P/s: Xong 2 chương 1 ngày, và cũng đã hết tuần đầu tiên của truyện.


Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?