Hạnh Phúc Viên Mãn 1 - Vì Anh Đáng Yêu Nên Yêu Cũng Đáng

Chương 14: “Người chưa già mà tóc đã bay”



Lục Lệ Thành vừa bước vào nhà, liền giật bắn mình vì Lục Triết đang ngồi lù lù trong phòng khách.

" Anh trai... sao giờ anh chưa đi ngủ đi mà vẫn ngồi đây? "

" Đợi em!" Lục Triết đứng dậy, đôi chân dài sải bước về phía Lục Lệ Thành : " Chỉ là đi ăn một bữa, sao lại về muộn như vậy? "

Lục Lệ Thành cũng không giấu giếm mà thành thật trả lời: " Chị Nhược Giai nói em chưa quen địa hình, nên dẫn em đi xem phim, hát karaoke, rồi tới hội chợ đêm, nên mới về muộn như vậy! "

Lục Triết nhướn mày: " Bình thường em không thích tới mấy nơi đông người, vì sao hôm nay lại đồng ý theo cậu ta vậy? "

Lục Lệ Thành nhún vai: " Đó là bạn của anh nên em không tiện tự chối. Với lại, biết nhiều chỗ cũng tốt, sau này đi một mình không sợ bị lạc! Vậy em về phòng nghỉ ngơi đây, anh cũng ngủ sớm đi! "

Lục Triết không nói gì, chỉ lẳng lặng gật đầu. Được đó Thẩm Nhược Giai, mới buổi đi chơi đầu tiên đã mạnh mẽ tấn công em trai anh như vậy rồi. Khiến thằng bé lần đầu tiên dám đi chơi về khuya như vậy đấy, thằng bé mà hư thì cô biết tay anh!

Thẩm Nhược Giai bị Lục Triết mắng liền hắt xì một tiếng thật to. Thực ra ở bên này, cô cũng chẳng khá khẩm hơn là bao, cô lại bị đứng phạt để ông nội Thẩm giáo huấn một trận.

" Vậy cho nên là, con đưa Lục Lệ Thành đi chơi bây giờ mới về? " ông Thẩm Nguyên nhắc lại mấy câu nói vừa rồi của cô, vẻ mặt rất đỗi tức giận.

Thẩm Nhược Giai gật đầu thừa nhận: " Vâng ạ! "

" Cái con nhóc này, một mình con đổ đốn còn chưa đủ sao? Sao lại kéo thêm thằng nhỏ vào nữa chứ? "

Thẩm Nhược Giai bĩu môi: " Kìa ông! Bọn con chỉ đi ăn uống với đi chơi bình thường, đâu có làm gì đâu! Với lại Lục Lệ Thành mới về nước nên con mới dẫn em ấy đi cho quen với địa hình thôi mà... có vậy thôi mà ông lại mắng con..."

Nếu không phải Thẩm Tư Hoàng kịp thời nói đỡ giúp Thẩm Nhược Giai mấy câu, thì ông nội Thẩm còn giáo huấn cô tới sáng.

" Ông nội, hôm nay Giai Giai làm việc cũng mệt rồi, để con bé ra ngoài chơi cho khuây khoả cũng đâu có sao! Dù sao con bé cũng không làm gì quá phận là được rồi! "

Thẩm Nhược Giai trong lòng có chút cảm động, ánh mắt sáng lấp lánh sự kiên định nhìn thẳng vào Thẩm Tư Hoàng. Anh trai, bỏ qua những lời ban sáng nhé, em xin được rút lại, sau này anh muốn em làm 200 bản kế hoạch như anh cũng được, muốn em làm trâu làm ngựa cho anh em cũng đồng ý. Nhưng có lẽ Thẩm Nhược Giai cũng phải sớm rút lại suy nghĩ này thôi.

" Dù vậy, nhưng con xem bây giờ là mấy giờ rồi! Nửa đêm? Con gái con nứa ở bên ngoài giờ này thật không an toàn chút nào! "



Thẩm Nhược Giai vội tới ngồi cạnh ông nội Thẩm, xoa xoa bóp bóp vai ông cụ, thái độ cũng kì ngoan ngoãn khiến Thẩm Tư Hoàng nổi da gà vì sợ. Cô vui vẻ nói: " Vậy lần sau con hứa sẽ về sớm hơn là được! Ông, ông mau đi ngủ đi không ảnh hưởng đến sức khoẻ, ông phải giữ sức khỏe tốt thì mới nhìn thấy được thành tựu con tạo ra chứ! "

Thẩm Nhược Giai sớm đã nắm bắt được ông nội cô, ông cụ Thẩm là người ăn mềm không ăn cứng, mỗi lần nhắc đến chuyện công việc là ông hoàn toàn thay đổi thái độ.

" Khụ, vậy còn nghe được! Hai đứa cũng mau ngủ sớm đi, mai còn làm việc! " sau đó quản gia Ngô giúp ông trở về phòng.

" Thẩm Nhược Giai, anh cảm thấy thái độ mấy ngày gần đây của em thay đổi khác thường! " Thẩm Tư Hoàng thấy ông cụ đi rồi mới lên tiếng dò hỏi.

" Thay đổi thế nào? "

" Có một chút ngoan hơn, nghe lời hơn, cũng hoà hoãn hơn, không có cứng đầu với lần tiếng như trước? " Thẩm Tư Hoàng nghiêm túc suy nghĩ rồi trả lời.

" Vậy là theo hướng tích cực? " hai mắt Thẩm Nhược Giai mở to.

" Có lẽ vậy...? "

Nghe thấy vậy Thẩm Nhược Giai vui vẻ chạy tới ôm Thẩm Tư Hoàng một cái, ríu rít cảm ơn rồi chạy về phòng.

Thẩm Tư Hoàng: " ??? " em ấy khẳng định là gặp chuyện gì kích động đến tinh thần rồi! Thật tội nghiệp! Thẩm Tư Hoàng lắc đầu thở dài rồi cũng quay trở về phòng.

Thẩm Nhược Giai cảm thấy hiệu quả hôm nay không tồi, em trai chắc chắn đã tăng độ hảo cảm đối với cô ở trong lòng rồi. Thẩm Nhược Giai thấy không thể đợi được nữa, phải tấn công thật nhanh để còn rước Lục Lệ Thành về nhà, nếu không Lục Lệ Thành đẹp như thế, ở bên ngoài biết bao con sói đói rình mò, thí dụ như Lạc Tuyết Giang kia chẳng hạn. Thẩm Nhược Giai quyết không giao Lục Lệ Thành cho người khác!

Cho nên phải vạch ra kế hoạch tiếp theo thôi!

...

Thẩm Tư Hoàng triển khai cuộc họp như thường lệ.

Thẩm Tư Hoàng xây dựng một phương án làm việc mới.

Thẩm Tư Hoàng yêu cầu mọi người đọc lại nội dung các bản kế hoạch, viết một văn bản hai mười nghìn chữ về những trích dẫn học tập bản thân tâm đắc nhất.



Thẩm Tư Hoàng yêu cầu tất cả nhân viên phải nộp kế hoạch công việc hàng tuần, kế hoạch công việc hàng tháng, kế hoạch công việc hàng năm.

Thẩm Tư Hoàng…

Thẩm Tư Hoàng tên XX nhà anh!

Chỉ trong một tuần Thẩm Nhược Giai đã rẽ tóc mình ra nhìn 58 lần, mỗi ngày lại thấy bán kính “khu vực” hói đầu rộng thêm 0.3mm mà khóc không ra nước mắt.

Cứ tiếp diễn như thế này rồi sẽ biến thành “Người chưa già tóc đã bay” mất!

Cái câu đồng ý làm trâu làm ngựa còn chưa thoát ra khỏi cửa miệng, vậy mà đã thành sự thật rồi, Thẩm Nhược Giai thật muốn vả mặt mình mấy cái thật đau.

Nghe Lục Triết nói Lục Lệ Thành đã nhập học rồi. Khốn khiếp, đáng ra đây là cơ hội tốt để Thẩm Nhược Giai tạo hảo cảm với Lục Lệ Thành, thế quái nào lại lắm việc thế không biết!!

Thẩm Nhược Giai nằm chết dí trên sofa: " Thư ký Ôn, cô đã theo anh tôi làm việc được bao lâu rồi? "

" Thưa Thẩm tiểu thư, đã được 5 năm rồi ạ! " Thư ký Ôn thẳng lưng đứng bên cạnh, dõng dạc trả lời.

" Vì lý do gì mà cô có thể trụ lâu được tới như vậy? Không lẽ là vì hoàn cảnh khó khăn, hay là bị anh tôi đe doạ? Cô cứ nói cho tôi, tôi nhất định sẽ đứng ra bảo vệ cô! "

" Thẩm tổng đối xử rất tốt với nhân viên của mình. Ngài ấy là người rất có trách nhiệm! "

Điên rồi, điên thật rồi. Không lẽ nhân viên ở đây làm việc nhiều đến nỗi thần trí điên đảo luôn rồi sao? Thẩm Tư Hoàng tốt chỗ nào? Ác ma rút cạn sức lực của người ta thì có! Tại anh mà Thẩm Nhược Giai đã không được nhìn thấy Lục Lệ Thành một tuần lận rồi đó, cô nhớ cậu đến phát điên rồi!

Không được, không thể cứ tiếp tục như vậy, cô phải... mách chị dâu thôi!

Nói là làm, Thẩm Nhược Giai ngay lập tức bấm số gọi điện cho Trình An Nhã. Chỉ cần chị ấy nói một câu, khẳng định anh cô sẽ răm rắp nghe theo!!!

" Alo, chị An Nhã... "

"..."