Hệ Thống Game 7 Viên Ngọc Rồng Ở Dị Giới

Chương 10: Đêm Khuya Ám Sát



Trong căn phòng,Ngô Toàn đang tập chung tinh thần từ từ điều khiển khí trong thân thể. Chợt một tia ánh sáng nho nhỏ hiện lên trong lòng bàn tay hắn, hắn có thể cảm nhận được một nguồn năng lượng dồi dào ở trong đốm sáng này. Tách, bất chợt đốm sáng nổ tan ra. Ngô Toàn thở dài một hơi, từ nãy tới giờ hắn đang học cách điều khiển luồng khí trong thân thể này. Tuy vẫn thất bại nhưng hắn cũng không có nản lòng thoái chí. Ở kiếp trước quê hương hắn có câu:’ Có công mài sắt, có ngày nên kim’ hoặc ‘ thất bại là mẹ thành công’. Hắn thử một lần không được thì hai lần, hai lần không được thì vô số lần. Hắn cũng không tin mình sẽ không thành công. Nghĩ thế, Ngô Toàn tiếp tục tập chung tinh thần thử lại lần nữa.

Ngô Toàn điều động một lượng cực nhỏ khí trong thân thể, hắn cũng không dám điều động hết a, nhỡ nó nổ to phát thì hắn ở ngay bên dính trọn bộ sát thương thì thôi niệm luôn chứ còn gì nữa. Một tia ánh sáng lại hiện lên trên tay hắn. Tách, vẫn như lúc trước, đốm sáng ấy lại nổ tan ra. Nhưng chí ít Ngô Toàn có thể cảm nhận được giữ nó lâu hơn lần trước. Điền này khiến cho hắn càng thêm có động lực.

Thời gian thì vẫn như nước chảy, ánh sáng cũng dần dần lùi đi để lại màn đêm dần dần kéo đến. Trong Ngô phủ, hiện tại cũng là giờ nghỉ ngơi nên mọi người ai về nhà nấy. Diễn võ trường, một đám hộ vệ cũng bắt đầu mệt mỏi giải tán. Bỗng có người lên tiếng:” Các huynh đệ, hôm nay chúng ta đi tửu lâu ăn uống được chứ”. Mấy tên kia chợt nhìn nhau nói :” cho ta một xuất”

“ Thôi nay ta mệt mỏi , ta không đi “.có người từ chối nói

“ Được đấy, lâu lâu mới có dịp, ta cũng đi”. Hầu như các âm thanh đồng ý vang lên. Một đám người bước ra khỏi Ngô phủ.

Tuý Hương Lâu.

Nói đến cái tên này thì không có một người đàn ông nào ở đông thành là không biết đến. Mỹ tửu ở đây phải nói là có một không hai ở đông thành, không nhà nào so bì được. Xa xa, một đám tráng hán khoác vai nhau đi đến. Hai bên đường, cảm nhận được khí thế trên người bọn họ thì ai cũng nhường đường và tránh xa.Bước vào trong tửu lâu, một tiểu nhị nhanh chân bước ra hỏi:” Mấy vị khách quan, xin mời ngồi. Không biết mấy vị có cần gì không?”.

Một người đứng lên nói to:” Tiểu nhị, mang lên cho ta ba vò rượu, ba đĩa lạc với ba đĩa thịt ra đây’. Tiểu nhị nói:” Mấy vị quý khách xin chờ một lúc”.

Một lúc sau, rượu thịt dần dần bưng lên, từ xa xa đã ngửi thấy mùi thơm phức. Chỉ cần ngửi mùi rượu là đã thấy say rồi. Mấy người vừa uống vừa nói chuyện.

Bỗng một người trong số đó cất tiếng hỏi: “Này , có ai biết chiều nay có chuyện gì xảy ra không, ta nghe rõ ràng một tiếng nổ lớn”. Tên này cũng là một trong những hộ vệ của Ngô gia nhưng do canh gác ở ngoài nên không biết rõ.

Một tên tráng hán bỗng đứng lên cười ha hả nói phét:” Ta chiều nay có mặt ở đó , được chứng kiến tận mắt. Gia chủ biểu diễn cho tiểu thiếu gia võ nghệ. Chỉ thấy nắm đấm của hắn uy phong, khi đấm ra có long phượng gào thét. Ngươi không biết chứ, cái cọc gỗ thường ngày mà chúng ta hay luyện tập đấy. Chỉ một chiêu của gia chủ là đã chia năm xẻ bảy”.

Tên kia hút vào ngụm lãnh khí nói:” Thật có kinh khủng vậy sao”.

Tráng hán kia lại đứng dậy nói tiếp :” Nói mới nhớ, ngươi không biết chứ tiểu thiếu gia của chúng ta lại là một thiên tài. Gia chủ chỉ cần làm mẫu vài lần là đã nắm bắt hết được các động tác và chiêu thức”.

Ở bên góc bên kia tửu lâu, cũng có mấy người đang cạn ly bỗng nhiên nghe được lời của tráng hán nói. Một người đứng dậy sách ly rượu đi tới bên cạnh tráng hán tâm tư chuyển động nói :” Mấy vị đại ca, gặp nhau là duyên phận. Tiểu đệ kính mấy vị một ly”. Nói xong hắn xách ly rượu lên làm một hớp ực rồi lại nói tiếp :” Không biết mấy vị vừa nói về chuyện gì, tiểu đệ có thể nghe tiếp được chứ. Coi như hôm nay tiểu đệ bao các vị đi”.

Đang trong cơn men say, mấy tráng hán kia nghe thấy được bao vui sướng cũng không suy nghĩ nhiều nói tiếp :” Ta nói a, ngươi không biết Ngô gia ra một thiên tài a. Tiểu thiếu gia của chúng ta năm nay mới sáu tuổi bắt đầu luyện võ mà đã thành thục hết tất cả các chiêu thức võ công gia truyền a”.

Tên kia tâm tư máy động nhưng ngoài mặt vẫn tươi cười nói:” Chúc mừng mấy vị đại ca a”.

Viêm gia trang, đây cũng là một gia tộc có tiếng ở đông thành, thế lực cũng ngang bằng với Ngô gia. Trong căn phòng, một người đàn ông trung niên đang chăm chú đọc sách bỗng bên ngoài nghe được nha hoàn lên tiếng :” Trang chủ, có tên gia đinh muốn gặp ngài nói là có chuyện quan trọng cần bẩm báo”.

“ Để cho hắn đi vào”.

Két ! Tiếng cửa mở ra, một tên gia đinh chợt đi vào. Nếu mấy tên tráng hán hộ vệ Ngô gia kia ở đây chắn chắc sẽ kinh ngạc bởi vì tên này chính là tên vừa nãy mời rượu bọn hắn.

“ Có chuyện gì quan trọng mau nói, nếu làm phí thời gian của ta ngươi cũng biết hậu quả rồi đấy”.Người đàn ông trung niên kia lên tiếng với vẻ giọng uy nghiêm

Tên gia đinh kia run run miệng lắp bắp nói:” Trang trang chủ, ta nghe được một tin tức quan trọng về Ngô gia. “

Người đàn ông kia suy nghĩ rồi vuốt râu ra lệnh:” Ngô gia sao, nói tiếp “.

“ Tiểu nhân nghe đồn được là Ngô gia tiểu thiếu gia là một thiên tài, năm nay mới sáu tuổi học võ mà mới nhìn qua một lần đã học được hết các chiêu thức võ công. Tin tức này vô cùng xã thực, từ chính miệng hộ vệ Ngô gia nói ra”. Nói xong, tên gia đinh còn không quên thêm mắm thêm muối rằng mình đã tốn bao nhiêu tiền của với sức lực với tiền bạc mới moi ra được.

Nghe đến đây, người đàn ông trung niên kia chợt suy nghĩ rồi nói :” Việc này không được nói thêm với bất cứ ai ngươi biết chứ. Cầm lấy mệnh lệnh của ta đi thương khố lĩnh hai mươi luọng bạc. Lui ra đi “.

“ Tiểu nhân cảm ơn trang chủ, tiểu nhân cảm ơn trang chủ”

Tên gia đinh kia rối rít cúi đầu cảm ơn từ từ thối lui ra căn phòng. Trong căn phòng người đàn ông trung niên kia đang vuốt râu suy nghĩ một hồi chợt ra lệnh cho nha hoàn bên ngoài :” Tiểu Hoàn, mau đi gọi đại trưởng lão đến đây “.

“ Vâng thưa trang chủ”. Một thân ảnh ảnh yểu điệu đang nhanh chóng đi xa.

Một lúc sau, chỉ thấy một thân ảnh gầy gò đi đến. Tuy tuổi đã qua lục tuần nhưng vẫn toát ra cỗ khí thế mạnh mẽ và rất nguy hiểm.

“ Đại trưởng lão đã đến rồi à, mời vào” âm thanh từ trong căn phòng truyền ra. Tiếng cửa mở cót két, lão già đi vào trong rồi ngồi xuống tự nhiên, nhìn trước mặt đàn ông trung niên kia mở miệng nói: “ Không biết trang chủ cho gọi ta có việc gì “.

Người đàn ông được gọi là trang chủ kia mở miệng nói :” Đại trưởng lão, ta nghe được tiểu thiếu gia của Ngô gia được đồn là thiên tài “.

Nghe đến đây lão già kia cũng biết trang chủ muốn nói gì tiếp theo, bởi vì Ngô gia và Viêm gia trang bọn hắn đều có thù hằn. Nếu để bên kia trưởng thành thì tình thế sẽ bất lợi cho bọn hắn. Lão già kia suy nghĩ rồi mở miệng nói:” Ý trang chủ là muốn ta đi ám sát Ngô gia tiểu thiếu gia sao. Tuy ta là tẩy tuỷ võ giả nhưng cũng không chắc chắn a. Vả lại nếu bị phát hiện có nguy cơ xung đột trực diện giữa hai nhà”.

Người đàn ông trung niên kia cười nói:” Đại trưởng lão hiểu lầm. Ý ta là chúng ta có thể thuê sát thủ a. Ngươi quên rằng đông thành chúng ta cũng có phân bộ của Huyết Sát Lâu sao. Huyết Sát Lâu giết người cũng không liên quan tới chúng ta a. Ta cần đại trưởng lão đến Huyết Sát Lâu một chuyến uỷ thác nhiệm vụ ám sát”.

Lão già kia đứng lên nói:” Gia chủ anh minh, ta sẽ đi làm ngay”. Nói xong hắn bước ra ngoài cửa dần dần biến mất.


vô địch lưu , hài hước đọc giải trí