Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Chương 314: Như Lai Thần Chưởng



Doanh Thiên gật đầu, nhàn nhạt nói ra:"Chuyện này các ngươi không cần dính vào, ta sẽ tự mình giải quyết".

Nói tới đây, Doanh Thiên chậm rãi ngồi thẳng lên, lộ ra suy tư, trong lòng thầm nghĩ:"Kỳ quái, thật sự là kỳ quái, chẳng lẽ nào lại như vậy".

Doanh Thiên suy tư, là bởi vì hắn phát hiện, ở trên người của Hồng Chấn có một loại hơi thở cực kỳ quen thuộc, hắn cũng đoán ra được nó thuộc về ai.

Chỉ là Doanh Thiên mười phần không nghĩ tới, ở thời điểm này lại có như thế phát hiện. Cái này tựa hồ như là có một bàn tay vô hình, ở bên trong bóng tối sắp đặt hết thảy.

Nghĩ tới đây, Doanh Thiên mỉm cười, hứng thú nói nhỏ:"Xem ra là đã bắt đầu, thật thú vị, ta mười phần chờ mong a".

Ban đêm.

Hồng Chấn che giấu thân hình, ẩn độn mà đi, rời khỏi Thánh Quang Thành tiền trang.

Hắn trước khi đi, là kiểm tra thật kỹ xung quanh, phát hiện không có để lộ sơ hở, mới là dám đi.

Mà lại, trên đường đi hắn không ngừng kiểm tra, tại trong Ngọc Thánh Thành di chuyển mười mấy vòng, không ngừng thi triển thuấn di, cho đến khi thật an tâm mới quỷ không biết thần không hay rời khỏi Ngọc Thánh Thành.

Các xa Ngọc Thánh Thành về phía Bắc khoảng chừng hơn 1 tỉ dặm, nơi này có một đoạn sơn mạch khá rộng lớn.

Phía trên đỉnh một ngọn núi lớn lúc này, đang có một người đứng đó. Yên lặng chờ đợi.

Mặc dù người này toàn thân cũng đều bị bao phủ bởi huyễn vụ, bất quá dựa vào dáng người uyển chuyển kia, liền có thể biết được, đây là một cái nữ nhân.

Rốt cuộc, Hồng Chấn thân ảnh từ trong hư không bước ra, tiến tới phía sau lưng nữ nhân này, cung kính cúi đầu chào hỏi:"Bái kiến Triệu cô nương".

Nữ nhân được gọi là Triệu cô nương này chậm rãi quay đầu, mặc dù trên thân có huyễn vụ che phủ. Thế nhưng là nàng lại để lộ ra đôi mắt của mình.

Lúc này, nàng ánh mắt lãnh duệ, nhìn về phía Hồng Chấn, thanh âm lạnh lùng nói ra:"Ngươi bại lộ".

Hồng Chấn nghe được câu này, sắc mặt đại biến, vội vàng nói:"Triệu cô nương nói đùa, ta trên đường đi vô cùng cẩn thận, tuyệt không có người theo đuôi".

"Hừ". Triệu cô nương hừ lạnh một tiếng, bàn tay vỗ tới, đem Hồng Chấn quất một phát, khiến cho hắn một bên mặt đều đánh đến sưng vù, trong miệng rơi ra mấy cái răng, miệng mũi trào máu, thân thể bay ngược về phía sau.

Cái này quả thực là bất khả tư nghị. Phải biết, Hồng Chấn thực lực Chân Hoàng đỉnh phong, cơ hồ đã bước nửa bước chân vào Quang Quân cảnh giới. Nếu như Quang Quân không ra, ai có thể đem hắn một bàn tay quất bay.

Có thể thấy, nữ nhân họ Triệu này, tu vi là cỡ nào đáng sợ.

Đem Hồng Chấn quất bay về sau, Triệu cô nương, ánh mắt phát ra hàn quang, nhìn về một phía trong hư không, nhàn nhạt nói ra:"Hiện thân đi".

Hồng Chấn cả kinh, hắn không ngờ tới hắn mười phần cẩn thận như thế, vậy mà vẫn có người có thể yên lặng đi theo.

Mà lại, hắn lại không chút nào phát hiện, đây mới là đáng sợ.

Lục Ly thân ảnh từ bên trong hư không chậm rãi bước ra, hai nữ nhìn nhau, ánh mắt lạnh lùng đến cực điểm.

Rốt cuộc, Lục Ly cất lời:"Ngươi là ai".

"Ta là ai, ngươi còn chưa có tư cách biết". Nữ nhân họ Triệu không có đối với Lục Ly sợ hãi, giọng nói có chút khinh thường nói ra.

"Tốt, ta cũng muốn biết, ta có tư cách này hay không". Lục Ly thanh âm lạnh như băng, trên đỉnh đầu hiện sáu tầng thánh quang, trên người uy thế bạo phát.

Trong nháy mắt này, Quang Quân chi uy bạo phát, đem phương viên trăm dặm xung quanh phong tỏa.

Hồng Chấn lúc này đã là triệt để kinh hãi, lúc ban ngày, hắn còn cho rằng Lục Ly tu vi cao nhất là ngang bằng hắn, thế nhưng là hiện tại, hắn có thể tin chắc, Lục Ly tu vi, đã sớm bước vào Quang Quân cảnh giới, trở thành cường giả chí cao.

Thế nhưng là....Quang Quân cũng không phải là vô địch không có địch thủ.

Trước mặt hắn nữ nhân họ Triệu này, so với Quang Quân, còn đáng sợ hơn mấy lần.

Rốt cuộc, Hồng Chấn không nhịn được cất lời nói ra:"Công Chúa, ta khuyên ngươi không nên động thủ".

Lục Ly liếc hắn một cái, ánh mắt kia để cho Hồng Chấn cảm thấy toàn thân rét lạnh đông cứng, tựa hồ như bị ném vào hầm băng một dạng. Nàng nói:"Ta đã sớm xem xét tiền trang, nơi đó phòng ngự đều vô cùng yếu ớt, nếu như ta đoán không lầm, ngươi đây là nhắm tới tiền trang tài sản kia, mặc dù ta chưa rõ ngươi và nàng có mục đích gì, ngươi thân là Thánh Quang Thành chủ sự, vậy mà cùng ngoại nhân cấu kết, chờ bị xét tội đi".

Hồng Chấn biết chuyện không thể giấu, tiếp tục nói:"Ta đây chỉ là vì Thánh Quang Thành suy nghĩ, vì Thánh Tộc tương lai suy nghĩ mà thôi. Tin tưởng ta, mặc dù ngươi hiện tại tu vi cao thâm..... ".

"Im miệng". Lục Ly cùng nữ nhân họ Triệu đồng loạt quát tới. Khiến cho Hồng Chấn toàn thân chấn động, nhận phải trọng kích.

Nữ nhân họ Triệu cười lạnh nói ra:"Ta đối với ngươi vô cùng hứng thú, ta cũng muốn xem, ngươi có tư cách hay không".

Nói đoạn, trên người nàng khí thế bạo phát, so ra không chút nào kém so với Lục Ly.

Hai nữ khí thế, lẫn nhau đối kháng, đem phương viên mấy trăm dặm xung quanh Thiên Địa cải biến, hóa thành một mảnh không gian kỳ quái, trở thành hai nàng chiến trường.

Ở thời điểm này, nữ nhân họ Triệu bàn tay thủ thế, uyển chuyển đánh ra một chưởng, trên thủ ấn Đại Đạo huyền ảo vận chuyển, vô số cánh hoa rơi xuống:"Như Ý Lan Hoa Chưởng".

Nàng một chưởng này, không mang theo Hắc Ám hay là Quang Minh lực lượng mà lac thuộc về một loại cổ quái khác lực lượng.

Lục Ly cũng không chút nào yếu thế, hai tay vuốt vào nhau, cũng đồng dạng đánh ra một chưởng:"Minh Ngọc Thánh Chưởng".

Minh Ngọc Thánh Chưởng, lấy Quang Minh chi lực hội tụ mà đến, trên đỉnh đầu nàng sáu tầng thánh quang rủ xuống từng đạo pháp tắc, gia trì phía trên nàng chưởng ấn.

Hai nữ song chưởng đụng nhau, không có cái gì kinh thiên tiếng nổ, cũng không có dị tượng ngập trời. Chỉ là như hai đóa tuyệt sắc chi hoa lẫn nhau chạm lấy mà thôi.

Trên thực tế, nhìn như yên lặng, nhưng tại chỗ hai nàng đối chưởng, lực lượng hủy diệt quanh quẩn cực kỳ ghê gớm.

Giờ phút này, coi như Hồng Chấn dám tiến lại gần hai nàng phương viên mười trượng, liền sẽ trong nháy mắt tan thành mây khói.

Ban đầu, hai nữ lực lượng tựa hồ cân bằng, thế nhưng là qua kéo dài thời gian, chỉ thấy nữ nhân họ Triệu càng ngày càng chiếm thượng phong.

Nàng tu luyện lực lượng vô cùng quỷ dị, biến hóa khôn lường, so với Lục Ly sử dụng Quang Minh chi lực càng lúc càng mạnh, dần dần đem Lục Ly áp chế xuống.

Lục Ly lúc này cũng là giật mình ngạc nhiên. Nàng không nghĩ tới, trước mắt mình nữ nhân này, vậy mà lại lợi hại như thế.

Hơn nữa, nàng tu vi tăng tiến quá nhanh, lại ít trải qua sinh tử chi chiến, kinh nghiệm chiến đấu thực tế cũng ít. Cho nên còn chưa có hoàn toàn phát huy toàn bộ chiến lực.

Nếu cứ tiếp xuông như vậy, nhất định sẽ thua chắc. Cho nên Lục Ly cũng không tiếp tục giấu bài.

Chỉ thấy ở thời điểm này, trên trán Lục Ly chữ "Vạn" ấn ký bỗng nhiên phát ra kim quang, trên người nàng Phật quang trở nên đại thịnh, một cỗ hùng hồn Phật lực phát ra.

Phát hiện Lục Ly biến hóa, lại cảm nhận cỗ Phật lực hùng hậu kia, nữ nhân họ Triệu ánh mắt liền hiện ra một vòng ngạc nhiên, nói:"Phật lực? Ngươi lại biết Phật Đạo?. Có ý tứ".

Nữ nhân họ Triệu cũng chỉ là ngạc nhiên một chút, lộ ra vẻ hứng thú cười nói.

Lục Ly cũng là bị nàng làm cho giật mình. Bởi vì nàng tu luyện Phật Đạo, là đến từ Doanh Thiên, mà lại Phật Đạo vốn dĩ không tồn tại ở Ám Quang Vũ Trụ này, có thể nói là vô cùng bí ẩn. Vậy mà nữ nhân trước mắt này lại một câu đem nàng tu luyện Đạo pháp nói ra. Để cho nàng không giật mình không được.

Bất quá, nàng cũng không có vì đối phương nhìn ra mình tu luyện Đạo pháp mà sợ hãi, chỉ thấy sau lưng của nàng hiện ra một cái Bồ Tát hư ảnh, ngay lập, tức Lục Ly thu chưởng về, thủ ấn biến ảo thành Phật ấn.

"Bách Thức Quan Âm". Lục Ly nghiêm túc mà hô. Ngay lập tức sau lưng nàng Bồ Tát hư ảnh mọc ra một trăm cánh tay, mỗi tay hóa thành một loại thủ ấn khác nhau, Phật lực như thủy triều hồng hải, hướng về phía nữ nhân họ Triệu công tới.

Nữ nhân họ Triệu gặp không sợ hãi, nàng hai tay triển khai, sau lưng của nàng cũng hiện ra mười sáu tầng quang luân rộng lớn, chậm rãi xoay tròn.

"Vũ Động Càn Khôn".

Bách Thức Quan Âm trăm thức công tới, vậy mà đều bị nữ nhân họ Triệu vững vàng ngăn chặn, không cách nào đem nàng phòng thủ công phá.

Lục Ly không có bỏ cuộc, liên tục xuất chiêu.

"Phiêu Tuyết Xuyên Vân".

"Túy Tiên Vong Nguyệt"

"Phong Vũ Phiêu Hương".

Mỗi một chiêu biến ảo, đều kèm theo dị tượng hiển hóa. Khi thì đầy trời tuyết rơi, phong sương vạn dặm, khi thì là minh Nguyệt treo cao, Nguyệt quang rực rỡ, có thì lại là mưa gió đầy trời. Phong quyển tàn vân.

Nhìn thấy Lục Ly một thức lại một thức thi triển đi ra. Nữ nhân họ Triệu vẻ ngạc nhiên càng thêm nồng đậm, cười lạnh mà nói:"Khá lắm, lại như thế tinh thông tuyệt học của Nga My Phật Gia".

Nữ nhân họ Triệu lộ ra vẻ ngoài ý muốn, chỉ thấy nàng hai tay dang rộng, Đại Đạo vận chuyển không ngừng.

Ngay lập tức, phía sau lưng của nàng dựng lên một tòa to lớn môn hộ.

Môn hộ rộng lớn mở ra, bên trong một đầu đại hà ngưng tụ bởi Đại Đạo pháp tắc cuồn cuộn phóng ra, ẩn chưa to lớn Thiên uy,có xu thế gạt bỏ Thiên Địa quy tắc.

Đầu đại hà kia, ở dưới chân nữ nhân họ Triệu quấn quanh, chỉ thấy nàng một cước đạp xuống, một cỗ khổng lồ lực lượng lấy nàng làm trung tâm hướng xung quanh bạo phát, đem Lục Ly công kích toàn bộ đều chấn vỡ. Còn khiến cho nàng bị chấn lui về phía sau mấy bước.

Lục Ly ánh mắt ngưng trọng, khóe miệng chảy xuống máu tươi.

Hiển nhiên, nàng vừa rồi là bị kích thương. Hơn nữa còn là thương không nhẹ.

Biết được đối phương mạnh mẽ hơn mình nhiều lắm. Thế nhưng là Lục Ly cũng không có vì đó mà sợ hãi. Ngược lại chiến ý dâng trào.

Lục Ly trong cơ thể lực lượng điên cuồng vận chuyển, nàng hai tay liên tục kết ấn, thủ pháp biến hóa khôn lường, trong chốc lát đã kết tới hàng vạn đạo ấn pháp.

Trên trán của nàng chữ "Vạn" ấn ký phun ra vạn trượng Phật Quang, trên người nàng Phật quang màu xanh càng thêm sáng chói, tựa như một vị không nhiễm bụi trần Bồ Tát, phía sau lưng nàng hư ảnh Bách Thức Quan Âm tiêu tán, thay vào đó là hàng vạn đạo pháp tướng hiển hóa ra ngoài.

"Vạn Tướng Thần Công". Rốt cuộc, Lục Ly sử dụng chiêu thức mạnh nhất của mình. Đây là chiêu thức mà nàng từ trên Phật Đạo ngộ ra, được xem là mạnh nhất.

Vạn Tướng Thần Công, chính là đem mình diễn hóa thành hàng vạn Pháp tướng, mỗi một pháp tướng ngụ tại một phương Thiên Địa, trấn áp vạn thế, trấn áp vạn vật.

Ở thời điểm này, chỉ thấy Lục Ly hóa thân hàng vạn, khổng lồ Phật lực điên cuồng vận chuyển, hóa thành chí cao vô thượng Phật ấn, hướng nữ nhân họ Triệu đánh tới.

"Ngay cả tuyệt học trấn phái của Nga My cũng bị ngươi luyện thành?. Ta rất thắc mắc, là ai truyền cho ngươi". Nữ nhân họ Triệu cười lạnh.

Chỉ thấy nàng trên tay xuất hiện một thanh chiến kiếm.

Chiến kiếm này mười phần nhỏ gọn, lưỡi kiếm thanh mảnh, từ lưỡi kiếm tới chuôi đều được điêu khắc, trang trí vô cùng cầu kỳ tinh xảo, mười phần đẹp mắt.

Trên thân kiếm hiện lên lít nha lít nhít minh văn huyền ảo. Hiển nhiên, kiếm này không phải phàm vật, ngược lại là một món cường đại binh khí.

"Kiếm Chỉ Càn Khôn".

Nữ nhân họ Triệu huy kiếm mà lên, thời khắc này, nàng tựa hồ như là mọc ra ngàn vạn cánh tay một dạng, trong tay nàng kiếm, hướng về vạn phía mà chỉ. Tựa như toàn bộ càn khôn đều bị kiếm ý của nàng vây lấy.

Kiếm Chỉ Càn Khôn vừa ra, liền ngay lập tức đem hàng vạn pháp tướng của Lục Ly toàn bộ chém giết, trực tiếp bổ ở trước ngực của nàng, lưu lại một vệt máu thật dài.

Nữ nhân họ Triệu thừa thế truy kích, cười nhạt mà nói:"Ta đối với ngươi đã hết hứng thú, chết đi".

Ngay tại tình thế nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc này, bỗng nhiên có một đạo thân ảnh phá vỡ không gian, cường hoành tiến vào bên trong chiến trường.

Chỉ thấy người vừa xuất hiện, trên người Kim quang sáng chói, hắn toàn thân tựa hồ như một bộ Kim Thân một dạng.

Người vừa xuất hiện, không phải Phong Lâm thì lại là ai. Nhìn thấy Lục Ly gặp nguy hiểm, Phong Lâm vội vã thi triển thần thông, trong nháy mắt Phật lực hùng hậu bạo phát. Kèm theo Phật âm vang vọng đất trời.

"Nghênh Phật Tây Thiên".

Chiêu này vừa ra, Phong Lâm hóa thân Lục Trượng Kim Thân, vạn vật xung quanh ảo hóa, biến thành một tòa Phật quốc, tại Phật quốc này, có vô số tăng ni phật tử thành kính niệm kinh, tựa hồ như là đang nghênh tiếp Thánh Phật trở về một dạng.

Nữ nhân họ Triệu cũng không thể tiếp tục truy kích Lục Ly, mà là thu kiếm về thủ tại phía trước, vững vàng đem Phong Lâm một chiêu Nghênh Phật Tây Thiên này ngăn trở.

Giờ phút này, nữ nhân họ Triệu đã không thể giữ bình tĩnh, nàng trong lòng tràn đầy nghi hoặc, nói:"Như Lai Thần Chưởng?. Nói, ai đã đem Phật pháp truyền thụ cho các ngươi".

Không sai, vừa rồi Phong Lâm sử dụng Nghênh Phật Tây Thiên, chính là thức thứ năm trong Như Lai Thần Chưởng.

Như Lai Thần Chưởng, nổi danh toàn bộ Nguyên Thủy Vũ Trụ, đứng đầu Phật Gia 72 tuyệt kỹ.

Năm đó, Như Lai Phật Tổ sau khi chứng được vô thượng quả vị, trở thành Phật Tổ, ngồi lên ngôi vị cao nhất Phật Gia. Chính là dốc sức trăm vạn năm, mới có thể sáng tạo ra Như Lai Thần Chưởng bộ tuyệt thế chưởng pháp này.

Có thể nói rằng, Như Lai Thần Chưởng là tinh hoa cả đời của Phật Tổ Như Lai, gói trọn triết lý Phật Gia, uy lực vô cùng kinh khủng, trừ yêu diệt ma, độ hóa chúng sinh uy năng vô thượng.

Như Lai Thần Chưởng có 9 thức. Bao gồm Phật Quang Sơ Hiện, Kim Đỉnh Phật Đăng, Phật Động Sơn Hà, Phật Vấn Già Lam, Nghênh Phật Tây Thiên, Phật Quang Phổ Chiếu, Thiên Phật Giáng Thế, Phật Pháp Vô Biên, Vạn Phật Triều Tông.

Mỗi một thức so với một thức lại càng thêm mạnh mẽ.

Có tin đồn rằng, ngàn vạn năm sau, Phật Tổ Như Lai đối với Phật Đạo càng thêm thấu hiểu, cuối cùng nghiên cứu ra thức thứ 10. Tuy nhiên, hết thảy chỉ là tin đồn. Cũng không ai chứng thực được Như Lai Thần Chưởng thực sự có thức thứ 10 hay không.

Như Lai Thần Chưởng 9 thức uy lực vô cùng mạnh mẽ. Tuy nhiên, tiêu hao pháp lực cũng vô cùng khổng lồ.

Coi như là Phong Lâm hiện tại, cũng chỉ có thể duy nhất đánh ra một lần thức thứ 9 Vạn Phật Triều Tông mà thôi. Ngay sau đó sẽ rơi vào kiệt quệ trạng thái.

Mà lại, cũng chính bởi vì Như Lai Thần Chưởng lai lịch lớn như thế. Mới khiến cho nữ nhân họ Triệu nghi hoặc hai người Phong Lâm, Lục Ly lai lịch.

Bởi vì tại Ám Quang Vũ Trụ này, sinh linh tu luyện chỉ có Hắc Ám, Quang Minh, tự nhiên xuất hiện hai cái Phật tu, đúng là khiến cho nàng ngạc nhiên.

Phong Lâm ánh mắt ngưng tụ nói ra:"Bọn ta tu luyện pháp môn, tựa hồ không cần hướng ngươi báo cáo?*.

"Tốt, nếu như ngươi không nói, vậy trước tiên đem các ngươi bắt lại, từ từ tra hỏi". Nữ nhân họ Triệu cười lạnh, khinh thường nói ra.

Nàng ban đầu, không có đem chuyện này coi là gì. Muốn giết chết Lục Ly. Thế nhưng là, cẩn thận suy nghĩ lại, nàng rất muốn biết, Phật Đạo như thế nào lưu truyền tới đây. Cái này nhất định là có bí ẩn sự tình.

Ở thời điểm này, nữ nhân họ Triệu vén lên tay áo trái, để lộ ra cánh tay thon nhỏ, trắng như tuyết, nhàn nhạt nói ra:"Ta không có hứng thú đùa với các ngươi, cho nên, không cần tiếp tục giả bộ".

Lúc này, nhìn kỹ lại, liền sẽ thấy trên cánh tay trái của nàng, xuất hiện một đạo màu hồng nhạt ấn ký.

Nữ nhân họ Triệu kết một đạo ấn pháp, miệng nhẩm cổ ngữ. Rốt cuộc, đạo ấn ký hồng nhạt kia biến mất.

Theo đạo ấn ký kia biến mất, nữ nhân họ Triệu trên người khí thế cũng vì đó mà tăng cao, nàng phát ra uy áp càng lúc càng mạnh, tựa hồ không có điểm dừng.

Rốt cuộc, dưới nàng uy áp khủng bố, toàn bộ không gian đều bị đông cứng trở lại, Phong Lâm cùng Lục Ly đều bị nàng uy áp áp chế đến gắt gao, không cách nào cử động.

Nữ nhân họ Triệu lúc này, tu vi của nàng đạt tới Đạo Quân trình độ. Mặc dù chỉ là cấp thấp nhất Đạo Quân kia. Thế nhưng là, cũng không phải Ma Quân, Quang Quân như Phong Lâm, Lục Ly có thể đối kháng.