Sống Sót Ở Tận Thế Drillcoat

Chương 31: Chapter 30



Hàm răng nhọn hoắc dị thường lấp lánh như lưỡi lam táp ngay vào cánh tay bọc vảy của Tân, đứng quá gần làm cậu không thể tách ra ngay lập tức.

Thế là cánh tay của cậu bị hàm răng giữ chặt, đôi mắt sáng nhẹ của zombie hung dữ nhìn cậu.

May là vị trí cắn trúng chính là ngay cánh tay phải bọc vảy cứng, nếu không thì có khả năng cánh tay bình thường của cậu không chịu nổi mà nát bét ngay lập tức.

Cánh tay trái vồ chộp vào mặt con zombie, cậu cực lực dùng sức kéo cánh tay phải đang bị kẹp ra, cơ bắp u cục to nổi lên run rẩy, tràn đầy sức mạnh.

Ken két!!! Két! Két!

Lực cắn cực dai dẳng, rặng gần mười giây sau cánh tay mới từ từ được rút ra, âm thanh răng nhọn chà sát vảy đỏ gồ ghề của cậu vang lên chói tai.

Sau khi đấm chết zombie lực sĩ được cộng thêm điểm sức mạnh, tất nhiên là sức mạnh của cậu không phải một con đợt ba bình thường có thể níu giữ.

Sức mạnh được cộng là ba!!

Vừa được rút ra, giật cùi trỏ co lại, tung nắm đấm thật mạnh về phía đầu zombie.

Crộp!!

Zombie đợt ba này không mạnh tấn công hay phòng thủ lắm, nên khi giết cảm thấy vẫn rất nhanh.

Ting!

[Chúc mừng bạn chém giết đủ số lượng zombie, trở thành người thăng cấp cao hơn]

[Bạn đã giết được zombie ẩn hình (đợt ba)]

[Kĩ năng: Ẩn hình]

[Năng lượng: 12/12]

Hay lắm, thế là đủ điểm để thăng cấp, trong lòng Tân phấn khởi, thật sự cày lên cấp quá lâu, cậu đã giết rất nhiều zombie đợt hai mà cậu thấy được, song vẫn còn thiếu một điểm.

Con đợt ba này vừa lúc lấp vào phần còn lại, lần này Tân cảm giác sẽ có thứ gì đó mới mẻ xuất hiện

[Bạn đã kiếm đủ điểm chỉ số : 20/20]

[Tốc độ: 6]

[Sức mạnh: 4]

[Phòng thủ: 2]

[Cường hóa đầu: 2]

[Cường hóa tay: 2]

[Cường hóa chân: 2]

[Thịt cao su: 1]

[Kháng độc: 1]

[Mở khóa: Săn Kĩ Năng]

[Thông tin khác: chức năng này cho phép bạn lấy kĩ năng từ một đơn vị mà bạn giết được]

Đợt ba tăng lên sức mạnh lớn hơn rất nhiều, ngoài cảm giác cơ bắp càng ngày càng thít chặt lại, một màng sương mờ ảo, làm cơ thể cậu lúc như hiện như mất.

Đưa tay về phía trước mặt, Tân trông thấy hai cánh tay của cậu như sắp biến mất vậy, nhưng cơ thể vẫn cảm nhận được cánh tay vẫn còn.

Cậu thầm hô kinh dị đù má, sau khi kết thúc cải tạo lần lượt khắp cơ thể, ngoài việc cơ bắp căng tràn hơn ra thì tất cả đều bình thường.

Cậu sực nghĩ muốn dùng thử chức năng mới, thầm nghĩ trong lòng

Kích hoạt kĩ năng "Ẩn hình"

Đám Tiến Hải đứng ở đằng xa đang quan sát Tân thì đột nhiên thấy Tân chợt biến mất liền hoảng hồn, không biết chuyện gì đang xảy ra.

Không khí phía sau đám người dường như đang động đậy, từ từ hiện ra thân hình rắn chắc cao lớn, đó chính là Tân.

Cậu cố ý đi ra phía sau đám người để xem thử tác dụng của kĩ năng này, không làm cậu thất vọng, ít nhất trước ánh mắt đám người, cậu lén đi ra phía sau mà không ai hay biết.

Hù đám người một phen hú vía, có điều cơn đói bụng có vẻ không kiềm được rồi, trong khi dùng kĩ năng, cậu cảm thấy có thứ gì vừa mất đi.

Vốn dĩ bụng đã rất đói, sau khi cởi bỏ kĩ năng thì măt mũi lư đừ, bụng róe liên tục, thể lực xuống rất thấp.

Vì vậy, cậu hối đám người dẫn đến chỗ để đồ ăn để nạp lại thể lực, Hoài Thư biết chỗ dẫn đầu dắt cậu, trên đường không biết vì sao cậu lại hít phải rất nhiều mùi dầu gội từ tóc trên người cô, có lẽ là do đi quá gần.

....

Cổng trường học.

Xung quanh trường nhiều zombie hơn bên trong hẳn, nhìn kĩ rất dễ thấy một con đợt hai đi qua lại.

Phái xa có ánh đèn xe dần lớn, hiện ra chiếc xe buýt

Chiếc xe buýt Phương Trang màu cam lăn bánh đi qua cánh cổng trường, hai bên là cánh cổng đã mở toang từ lâu.

Thân xe bị móp do va chạm gây nên lổm chổm, máu đen dính nhơ nhớp xung quanh xe chảy nhiễu, còn có cánh tay treo lủng lẳng dưới gầm xe.

Tiếng động cơ chậm chậm mất hút, xe đã chạy vào khuôn viên trường.

Xoạch!!

Cửa xe buýt được đẩy dứt khoát mở ra, từng người một bắt đầu đi xuống, họ đều là thanh niên và một ông bác tài xế.

-Woa, chỗ này thật là không có zombie luôn này, không thấy ai luôn

Đám người vừa xuống xe nhìn khuôn viên trường quạnh hiu, một chàng trai bất ngờ nói lớn, cậu theo cậu ta thấy, vắng như vầy cũng không cần kiềm giọng lại.

Chàng trai có vẻ ốm mắt liếc nhìn xung quanh, đẩy kính suy nghĩ trầm tư, cậu ta nói:

-Anh Tuấn, nơi đây quả thực rất ít zombie, theo như tình tiết trong phim thường thấy thì em nghĩ là mình đừng làm gì manh động, nơi đây có thể có một thứ gì đó đáng sợ chẳng hạn.

Chàng trai cao lớn tên Tuấn, mậc chiếc áo phông lớn cao ráo, nghe vậy gật đầu, tuy vậy anh không đồng tình với cậu ta.

Ngay trong câu nói đã có sự lấn cấn rồi, trong phim thì chính là do thằng này coi nhiều quá nên lậm theo chứ liên quan gì ngoài đời

Đây là tận thế thực sự, không phải do con người tạo ra, sao có thể nghĩ theo tình tiết trong bộ phim gì đó được.

Mặt anh ta vuông vức nhìn như tập trung lắng nghe nhưng không để ý gì nhiều, thằng nhóc được anh ta gặp trên đường đi.

Mà cũng nhờ cậu ta cũng có chút thông minh, gỡ chút thế khó cho cả đoàn trên đường đi thì anh ta cũng chả thèm làm bộ lắng nghe làm gì, anh ta làm thế cho cậu ta biết mình có để tâm là được rồi.

Kêu mấy thằng phía sau đi dò xét xem sao, đều là người quen nên anh ta cũng không ngại, trước kia vốn là anh em làm chung một quán cà phê.

Tuấn liếc mắt về phía cô gái nhỏ đứng bên cạnh, mặc dù nhỏ nhưng không phải trẻ con, nghe cô ta nói cũng khoảng mười bảy tuổi rồi.

Vì chiều cao chỉ tới ngực anh ta nên nhìn khá nhỏ nhắn, cắt tóc mái, đầu nhuộm màu tím pha trắng bồng bềnh, khuôn mặt dễ thương trắng hồng.

Nhưng có điều khá là lạnh lùng, ít nói chuyện, từ khi gặp là Tuấn có ấn tượng như vậy, đôi mắt cứ sụp nửa như chẳng quan tâm chuyện gì vậy, trên người mang một bộ quần áo truyền thống như đi múa.

-Em có ý kiến gì không, ở hay đi tiếp.

-Em cũng hơi mệt rồi, cứ ở đây một lát vậy.

Cô gái tên Bạch môi nhỏ nhắn hé mở, nói chuyện nhỏ nhẹ từ tốn, khuôn mặt lúc nào cũng như buồn ngủ lộ chút lười biếng.

Cô gái nhỏ nhắn là vậy nhưng lại là người mạnh nhất cả nhóm, chém giết zombie như giết gà, Tuấn nhìn qua đoán rằng cô ta có vẻ là biết võ, luyện có nghề nữa là đằng khác.

Bên hướng vài thanh niên đi qua dò xét bỗng có tiếng la ó

AAAAh, chạy đi , nó bên này!!

Tuấn và cô gái giật mình quay phắt người lại, Tuấn định bước đi thì có bóng người phía sau bước còn nhanh hơn.

Gió mát kèm theo hương thơm nhẹ phà vào mũi, bóng dáng cô gái đã biến mất.

Bạch ánh mắt tuy nhìn như lười biếng nhưng lại lanh lợi dị thường, đi đến chỗ đám người tập trung nhìn cảnh vật trước mắt.

Đám thanh niên khoảng ba đến bốn người đã biến mất, chỉ còn thấy hai người còn lại cắm đầu chạy.

Là ở trên!

Vừa nghĩ cô lướt lên trần nhà, liếc trái liếc phải rồi dừng lại ở cột nhà gần đó, trên đó có một con zombie da dẻ đen thui như tro than, đầu thô hình vuông cứng, ánh mắt phát sáng nhẹ nhìn theo một trong hai thanh niên bỏ chạy.

Nhìn da dẻ nó đen nhẻm, cô thầm nhíu mày khó khăn, giết qua nhiều zombie, loại như này cô cũng đã gặp qua, rất khó chơi.

Cánh tay cô luôn giấu trong tay áo lộ ra, bàn tay dọc theo là những vết chai sạn, sạm màu khác với da dẻ trắng trẻo của cô, móng tay bỗng kéo nhọn ra, gân tay nỗi lên rõ ràng trông thấy.

Bàn tay năm ngón khép kín nhô ra như mũi thương, cô nhảy người lên nhào về phía cột nhà.

Xoen xoét!!

Hoa lửa tóe nhẹ tia vàng rực, để lại một vết sẹo trên đầu thô cứng của zombie đầu búa, thông tin và tên của nó được cô dùng Trực giác tra ra khi vừa gặp.

Bị tấn công đột nhiên, Zombie đâu búa cũng không vừa giơ cánh tay nặng như kim loại lao vào cô, tường nứt gạch đổ những nơi tay của Đầu Búa đập qua.

Nhưng đều bị cô dùng bước chân kì lạ dễ dàng né tránh, biết trước đòn đánh của nó, Bạch dễ dàng né đòn như được tập dợt trước.

Trên thân zombie đầu búa liên tục không hay biết mà bị tóe hoa lửa, để lại những vết rách, đòn đánh như cơn gãi ngứa làm Đầu Búa càng ngày càng tức giận.

Không kiểm soát hành vi đập tứ tung...