Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2475: Vô Thủy truyền thừa



Tử Sơn, cổ gọi Cổ Hoàng sơn, chín dãy sơn mạch toàn thân màu nâu tím, giống như ảm đạm tử kim rèn luyện mà thành, cao tới bốn ngàn mét, vô cùng dốc đứng. Truyền thuyết là Bất Tử Thiên Hoàng tọa hóa chỗ, về sau bị Vô Thủy Đại Đế chiếm lấy, đổi tên là Tử Sơn.

Ở chỗ sâu nhất trên Tử Sơn, một tòa đạo đài thật lớn đang phát sáng, một cái lại một cái đại đạo ký hiệu lóng lánh, lạc ấn trong hư không, như là từng vầng mặt trời sáng.

"Ông" một tiếng vang nhỏ, xa xa có thứ gì đó đang rung chuyển, phát ra một vầng hào quang tường hòa, không hề nghi ngờ đó là đế khí, từng tia từng tia nở rộ.

Một quyển kinh thư thật lớn nằm ngang ở phía trước, phía sau nó dây mây khắp nơi xanh um tươi tốt, là thực vật mọc ra từ trong quặng mỏ trong Tử Sơn, tản phát ra một loại lực lượng ma tính.

Thạch thư thật dày đang phát ra hào quang dịu dàng. Phủi đi bụi bậm lưu lại bao năm tháng, ở trên nó nhìn thấy ba chữ lớn: Vô Thủy Kinh!

Thạch kinh dài đến hơn mười thước, dày cũng có hơn hai thước. Một kinh thư như vậy thế gian chưa từng thấy, rất là đặc biệt.

"Rắc rắc!"

Truyền đến một tiếng rung chuyển, như là cánh cửa phủ đầy bụi bị người đẩy ra, kinh thư thật lớn kia lay động, kêu lên "ông ông", phân ra hai bên từng tia Đế khí.

Không ngờ bản kinh thư này lại tự động mở ra, chậm rãi di chuyển, vạn tia sáng tường hòa, trong sáng lạn mang theo hơi sương mù, kinh văn chân chính lộ ra bên trong nó!

“ Mở ra rồi!”

Kinh thư phía trước, một nhóm người như cắt tiết gà hưng phấn nhìn về quyển kinh thư kia đang mở ra. Mọi người đều tràn ngập chờ mong. Đây chính là Cổ Kinh thần bí nhất, bọn họ có thể nhìn lấy sao không kích động.

Lúc này kinh thư cũng mở ra, lượn lờ hào quang tường hòa đầy trời.

Một tờ lại một tờ kinh văn lật lên, không phải là tiếng vang "rầm rầm", mà là một loại âm rung gào thét áp thiên đạo, một loại tiếng vang to tụng kinh.

So với thanh âm cùng niệm kinh của ba ngàn đại phật, tám vạn thần ma càng thêm vang dội, nó vang dội khắp núi sông, làm như một kinh thư trở thành của vô kinh thiên hạ, một cái lại một cái phù hiệu bay ra.

Vô Thủy Đế Kinh đang được đọc, đinh tai nhức óc, làm cho mọi người líu lưỡi miệng khô, thật sự là khó có thể tin hết thảy chuyện này.

Cứ như vậy chiếm được Vô Thủy Kinh? Từ xưa đến nay biết bao nhiêu người mơ ước, lại không ai có thể thực hiện, mà ngay lúc này trở thành sự thật, xảy ra trước mắt, đợi mấy người cùng nhau tìm hiểu pháp.

Mấy người Diệp Phàm cùng tiến lên xem bộ thạch thư thật lớn này, bên trong lạc ấn chính là một cái lại một cái đạo phù, phức tạp khó lường.

Kinh văn cũng không phải toàn bộ là văn tự, mà là đạo văn, cần chính mình tìm hiểu và lĩnh ngộ. Điều này rất gian nan cũng rất phức tạp, người ngộ tính bất đồng thu hoạch cũng khẳng định có khác nhau nhất định.

Trang thứ nhất, chỉ có một đoạn chương, trước sau không ăn khớp, chỉ có một đoạn, không ngờ là nói về đại đạo thời gian, quá mức rung động lòng người, chỉ một trang này mà thôi đã chế trụ lòng người.

Liên quan đến lĩnh vực thời gian này đủ để khiến cả thế gian điên cuồng!

Đáng tiếc, lật lên chỉ một trang như vậy, quá mức không trọn vẹn, chỉ xem được một đoạn như vậy, trước sau không thể nối liền, không có khả năng hiểu thấu, gượng ép tìm hiểu và lĩnh hội tuyệt đối xảy ra vấn đề lớn.

“ Không hổ là Vô Thủy Đại Đế, thời gian đại đạo có thật lớn thấu hiểu, ta không bằng được” Vô Thủy Kinh phía trước, một cái nam tử cưỡng ép mở ra Vô Thủy Kinh quan sát trên đó văn tự cảm khái.

Cổ kim tương lai, thời gian trên đại đạo thành tựu cao nhất, chính là Vô Thuỷ Đại Đế, mà tòa kinh văn này chính là hắn để lại truyền thừa cho hậu thế. Những kẻ khác không thấu tỏ, xong Đế Thiên An lại khác.

Bắt đầu, đại biểu là về thời gian ban đầu, là đầu nguồn; Mà kết thúc, đại biểu là về thời gian điểm kết thúc, là kết thúc.

Đại biểu cho vô tận cùng vô hạn vô thủy vô chung, đây là Vô Thủy Đại Đế hắn “Vô Thuỷ” chi đạo. Luận thời gian đại đạo, Đế Thiên An chính là không thể so bằng được.

“ Gâu!Vô Thủy Đại Đế! Quét ngang hết thảy, trấn áp hết thảy!” Hắc Hoàng ở phía sau nghe được vị kia cảm khái không bằng chủ nhân nhà mình, như cắn thuốc lắc hưng phấn nói : “ Vô Thủy Đại Đế còn sống hết thảy đều quỳ dưới chân người!”

Đế Thiên An lạnh nhạt không nói, tiếp tục lật qua trang sau.

"Ầm" một tiếng, hắn mới vừa chạm vào, kinh thư này lập tức giống như là bốc cháy lên, quang hoa rực rỡ. Đế khí vọt lên, phân ra hai bên.

Tiếng "vù vù" lại vang lên, kinh thư lại một lần nữa lay động, lật ra một trang mới, rồi sau đó ngừng lại nơi đó, hào quang thu vào trong, kinh văn "ù ù" vang động như tiếng trống thần vang trời.

Mấy người tiến tới gần, quan sát phù văn, tìm hiểu đại đạo, tâm thần bị hấp dẫn vào trong đó.

“ Diệu thay! Vô Thủy cấm thuật ư!” Đế Thiên An xem liền hiểu, trang này ghi lại một loại thuật, tên là "Vô Thủy", khủng bố nhất, hết thảy đều có thể đánh trở lại nguyên điểm, là vận dụng thời gian lực lượng thâm ảo đánh về ban đầu trạng thái.

Đám người ở phía sau cẩn thận dung đều tĩnh tâm ngưng thần, tận hết mọi khả năng lĩnh ngộ pháp.

Cũng không biết qua thời gian bao lâu, tất cả bọn họ đều mở mắt, đều lộ ra vẻ mặt kinh sợ, thật sự rất khó, không ngờ lại đi lạc lối, tự mình đều biết lĩnh ngộ ra không coi là chính tông

“ Đây là pháp của Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, nên muốn tu luyện yêu cầu rất cao, phải phù hợp các loại điều kiện mới được! Cảnh giới các ngươi còn thấp, chỉ cần tham khảo, rồi tự đi đường của mình” Đế Thiên An giải thích.

Lời hắn nói không sai chút nào, muốn tu thành này bộ kinh văn trước phải xây dựng phương pháp của đạo cơ sở nhất. Hơn nữa, mặc dù có thể mở ra, kinh văn giai đoạn đầu tu luyện cũng tất nhiên rất phiền toái, bởi vì đây là chuẩn bị cho Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai.

Tương đối mà nói tại đám người này trong, chỉ có Diệp Phàm cùng Tử Hà là có điều thành tựu, nắm bắt được điếm mấu chốt gì đó, bởi vì một kẻ dính hai chữ Thánh Thể, người còn lại nắm giữ Tiên Thiên Đạo Thai miễn cưỡng có điếm phù hợp.

“Không có xây dựng thiên cơ sở đạo của Vô Thủy Kinh cũng không phải không thể tu luyện, loại bí thuật cấm kỵ này cần các ngươi đạt tới lĩnh vực Chuẩn đế, hơn nữa ở cảnh giới thời gian cũng đủ sâu xa, có thể chậm rãi luyện thành!” Đế Thiên An lại từ tốn lên tiếng : “Hãy ghi nhớ một bí thuật này, lạc ấn vào trong đầu, tương lai tất có trọng dụng!”

“ Cảm tạ Đại Đế chỉ điểm” đám người vui mừng cảm kích thi lễ.

Thi lễ xong đem lạc ấn vào trong đầu óc, thì không thể quên đi, mà cùng lúc đó Vô Thủy Kinh "Ầm" một tiếng khép lại, Đế khí nội liễm, cũng không thể mở ra được nữa!

“Các ngươi chỉ có thể nhìn được ba trang, còn lại là Vô Thủy Đại Đế để lại cho Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai” Đế Thiên An hắn có đạo của mình, chỉ tham khảo Vô Thủy Kinh để chưởng khổng tốt thời không chi đạo mà thôi, quá chuyên chú vào đạo của Vô Thủy sẽ thành trói buộc.

“ Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai” Đám người nghe xong luyến tiếc, sao đó đem mắt nhìn về hai cái thân ảnh.

“ Hắc hắc! Diệp Phàm ngươi cùng với Tử Hà tiên tử kết hợp không phải là có một cái Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai ư!” Lý Hắc Thủy đưa ra chủ ý, xấu xa nhìn Diệp Phàm cùng Tử Hà Thánh Nữ.

“ Gâu! Nói không sai! Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai có thế kế thừa Đại Đế rồi” Hắc Hoàng kích động nói

Đỗ Phi chen lời vào : “ không sai! Không sai!”

Diệp Phàm sắc mặt cứng lên, mà Tử Hà nhất thời cũng ngây người không nghĩ đến việc này.

“ Bang!” liên tiếp ba cái thanh âm vang lên, ba cái vừa đưa ra chủ ý bị hung hăn một cái bàn tay vô hình quật một cái, đánh ép xuống mặt đất.

Đế Thiên An quay người nhàn nhạt nói : “ Bản Đế còn ở đây, còn có ý định đem cạy mỹ nhân của ta chạy! Tiên Thiên Hỗn Độn Thể Đạo Thai còn chưa xuất thế đây! Mấy tên nhóc con các ngươi muốn tiệt đường hài tử của ta rồi, ta có nên nướng các ngươi một trận, đúng rồi lâu ngày không ăn thịt chó”

Tử Hà nghe được mặt thoáng lên phiếm hồng, rồi nhanh trấn định lại.

Hắc Hoàng sợ run, vội phân bua xin tha : “ Gâu! Tiên Thiên Hỗn Độn Thể Đạo Thai… Đại Đế chỉ là giỡn thôi, ta có vạn cái lá gan cũng không dám nữa”

“ Tiên Thiên Hỗn Độn Long Thể, lẽ nào Đại Đế là Hỗn Độn Thể trong truyền thuyết” lão già đứng sau Diệp Phàm cả kinh lên.

Lão vốn không đi cùng Diệp Phàm, mà là Thần Vương bị vây khốn trong Bất Tử Sơn bốn ngàn năm trước, Khương gia Khương Thái Hư. Lão vốn đã suy kiệt sắp chết, có thể đến nơi này chính là nhờ Diệp Phàm trở về Vô Thủy đạo đài dùng Bất Tử Dược phân ra ba giọt tinh hoa mà có thể thoát hiểm.

“ Hỗn Độn Thể!” Diệp Phàm cùng đám người thốt lên.

Hỗn độn chính là vạn vật chi nguyên, loại này thể chất có thể nói là tập vạn gia chi ưu điểm, sở hữu Hỗn Độn Thể liền ý nghĩa này phiến thiên địa đã là vô gông cùm xiềng xích, liền thiên địa đều không thể áp chế thể chất.

Là thiên hạ vô địch thể chất, cực kỳ mạnh mẽ cùng đáng sợ. Ở có Hỗn Độn Thể thời đại, vô luận là cái gì thể chất, đều chỉ có thể trở thành vai phụ. Nhưng cũng cực kỳ hiếm thấy, so với Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai còn hiếm còn quý rất n

“ Hà Hà, nàng nói xem, ta có nên đem Tiên Thiên Hỗn Độn Thể Đạo Thai sớm sinh ra một chút không?”Đế Thiên An đi đến đem cằm nhỏ của Tử Hà nâng lên.

Tử Hà xấu hổ cùng thẹn thùng, ngượng ngùng : “ Tử Hà… Tử Hà… xin Đại Đế đừng… đừng trêu chọc Tử Hà…”

Đây là Đại Đế, nàng không dám bất kính, y cao cao tại thượng trên chín tầng trời lại khinh bạc mình, không có giận dỗi bất mãn mà để nàng có chút hư vinh dâng lên, còn có cả nữ nhi tâm thái …

“ Ha ha ha” Đế Thiên An cười lên, đem tay buông ra, cất bước chậm đi : “ Diệp Phàm, Tiên Thiên Hỗn Độn Thể tương lai gọi đệ một tiếng thúc thúc đấy, cho nên ngàn vạn lần đừng có trêu đùa chị dâu!”

Diệp Phàm thụ sủng nhược kinh, mặc dù hắn biết mình được Đế Thiên An chiếu cố, kiếp trước cứu giúp y. Nhưng đây cũng là lần đầu tiên y xưng huynh gọi đệ với mình, mặc dù cũng biết y đùa giỡn nhưng cũng khiến hắn rung động.

“ Đại Đế, ta nào dám!” Diệp Phàm hồi thần vội nói

Mà đám người phía sau thì hâm mộ Diệp Phàm không thôi, vị kia là đương thời Đại Đế à!

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới