Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

Chương 216



Hàn Dạ Minh nhìn Cửu U Huyền ân cần hỏi han Thủy Tư Hạ như vậy , trong lòng không khỏi nổi cơn ghen , đặc biệt khi mà Thủy Tư Hạ trốn ra sau lưng nàng . Cưỡng chế chính mình bình tĩnh lại . Truyền âm cho mấy người đang đứng phía xa

" Ngay bây giờ, lập tức đưa nàng ta lăn khỏi mắt của ta !"

Năm người bên phía xa nghe vậy lập tức một trong số họ chạy tới đưa Thủy Tư Hạ rời đi . Nếu còn chậm trễ Thủy Tư Hạ không biết còn thở hay không

Thủy Tư Hạ không khỏi lo lắng nhìn nàng . Nàng không quên lý do Lục tỷ tỷ ở Dạ Vương Phủ

" Tiểu Bát, ngươi trở về trước đi , ta sẽ về sau . Ngươi mà còn trì hoãn chỉ sợ Lạc di nương sẽ lo lắng thành bệnh !"

Nói lời an ủi , Thủy Tư Hạ lúc này mới bằng lòng rời đi . Thủy Tư Hạ rời đi , nhìn lại Hàn Dạ Minh tâm trạng không được tốt cho lắm , không khỏi nghi hoặc

" Ngươi đây là bị sao ?"

Vừa nãy không phải còn rất tốt sao , mới chớp mắt đã như muốn giết người

" Ngươi nói xem !"

" Làm sao mà ta biết ! Nói điều kiện của ngươi đi , chỉ cần đó là việc mà ta đáp ứng được chắc chắn sẽ không từ chối !"

" Yên tâm ! Chuyện này chắc chắn ngươi thực hiện được . Hiện tại đi theo ta !"



Cửu U Huyền đi theo hắn tới một tiểu viện , bước vào trong một căn phòng , nàng không khỏi kinh ngạc mở to

Trong phòng có rất nhiều tranh chân dung , mà toàn bộ tranh ở đây chỉ vẽ duy nhất một người . Đó chính là nàng !

Từng biểu cảm , nét mặt , hành động của nàng đều được khắc họa lại vô cùng chân thật . Tranh nhiều tới mức , tường đã bị treo kín mít mà vẫn không đủ , bàn cũng để đầy , nhiều bức còn nằm trên mặt đất

Những bức tranh này đều là do hắn vẽ ?!

" A Cửu, thích sao ? Đây là mỗi lần nhớ ngươi ta đều vẽ ?"

Không tìm thấy người chỉ có thể họa ra để vơi đi lỗi nhớ !

Cửu U Huyền nhìn đống tranh vẽ , trong lòng như có thứ gì đó đang dao động . Hắn nói mỗi lần nhớ nàng đều vẽ ?!

" Vậy chỗ này là bao nhiêu bức ?"

" 1093 bức "

1093 bức?! Con số này cũng không khỏi quá lớn đi . Chẳng lẽ mỗi ngày hắn đều dành thời gian vẽ tranh sao ? Vừa rồi hắn nói mỗi lần nhớ đều vẽ nàng , nếu như mỗi ngày đều vẽ vậy không phải là ngày nào cũng nhớ sao ?



Khoan , ngày nào cũng nhớ ?!

" Vậy tại sao ngươi không vẽ thứ khác , vẽ ta làm gì ?"

" Người ta nhớ là ngươi !"

Trong lòng Cửu U Huyền không khỏi hỗn loạn . Nàng không biết rốt cuộc hắn đối với nàng là gì . Hắn nói hắn đối với nàng cũng giống như ca ca đối với tẩu tẩu . Trong đầu hiện lên những hình ảnh mà nàng chứng kiến được khi hai người họ ở bên nhau

Cửu U Hoàng trong mắt nàng lúc nào cũng đều là hình tượng ôn như như ngọc , nhưng nàng cảm giác được sự ôn như kia khi đối với nàng và tẩu tẩu khác biệt hoàn toàn

Hắn đối với tẩu tẩu là một loại tình cảm đặc biệt mà trước nay nàng chưa từng thấy , cũng chưa từng trải . Trong mắt hắn hiện lên sự hạnh phúc , ánh mắt nhìn tẩu tẩu giống như tẩu tẩu là trân bảo của hắn . Hắn bảo vệ che chở , sợ hãi khi tẩu tẩu gặp nguy hiểm

Hắn từng nói với nàng

" Ca ca không thể nào ở bên cạnh ngươi cả đời . Lúc ca ca biến mất , nếu ngươi muốn tìm người bầu bạn , thì nên tìm một người yêu thương , chăm sóc , bảo vệ che chở ngươi cả đời !"

Cả đời sao ? Nàng cũng không biết nữa . Mấy trăm năm nay , ngoại trừ năm thần thú bên cạnh bầu bạn thì nàng không có ai , luôn đơn độc một mình

Có lẽ bởi vì luôn hành động đơn độc đã quen , cho đến lúc có một người đột nhiên xuất hiện thì có chút lạ lẫm !

Cũng giống như Hàn Dạ Minh . Chỉ là vô tình gặp một lần nhưng lại dây dưa với nhau mấy năm