Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang

Chương 379: "Công nghệ này giờ đã hoàn thiện rồi à?"



n cô ấy chẳng khác gì người bình thường.

Nhưng cô ấy mình đồng da sắt, dao súng cũng không thể khiến cô ấy bị thương.

Sau đó trưởng thôn bỏ ra một khoản tiền lớn mời một cao nhân đến.

Trưởng thôn này chính là ông già đang nói chuyện với đám người Lý Phong.

Ông ta là người duy nhất nhớ được Lý Liễu Nhi.

Lúc ông ta còn nhỏ thỉnh thoảng lại nghe thấy người nhà nhắc đến cô ấy.

Không ngờ lúc còn sống ông ta lại có cơ hội nhìn thấy người họ hàng mà mọi người hay nói đến này.

Sau khi cao nhân đến đã để phụ nữ trong thôn mặc cho cô ấy một cái quần bò màu lam và áo sơ mi màu trắng.

Mà nội y bên trong cũng là màu trắng.

Tượng trưng cho sự trong sạch.

Sau đó cao nhân liền mời tiểu hòa thượng đến.

Cao nhân nói tối nay Lý Liễu Nhi sẽ từ trong quan tài đi ra để hấp thu tinh hoa của nhật nguyệt.

Đến lúc đó, cô ấy sẽ trở thành một vật thể đặc biệt mà mọi người hay nói đến.

Ma!

“Nhảm nhí!”

Lý Phong mở miệng nói.

Anh quay đầu nói với tiểu hòa thượng.

"Tiểu hòa thượng, cậu nói cho trưởng thôn biết cậu đến đây kiểu gì đi".

Tiểu hòa thượng xoa cái đầu trọc lóc của mình.

"Tôi đến đây du lịch".

"Ơ, không đúng, lúc tôi từ thành phố đến thị trấn thì ngồi xe buýt".

"Trên xe gặp một bác gái trung niên".

"Bà bác đấy nói trong thôn có mấy chuyện rất kì lạ, muốn nhờ tôi đến giúp".

"Thế nên tôi mới đến đây".

Tiểu hòa thượng chỉ tay vào dây đỏ và đồng xu trên đỉnh nói: "Đây là La Thiên Phục Ma Trận".

"Vừa nhìn thấy trận pháp này tôi còn tưởng trong quan tài là một thứ rất hung ác".

"Nhưng không ngờ nó lại là cương thi".

"Cô ấy không phải cương thi".

Lý Phong vừa dứt lời, tất cả mọi người đều ngạc nhiên.

Sau đó Lý Phong lại nói một câu làm tất cả mọi người ở đây đều sốc.

"Điều kiện tiên quyết của cương thi là thi thể, nhưng cô ấy còn sống".

"Hả!"

Lý Phong nói với mọi người xung quanh: "Tuy là tôi chưa đến cái hang kia".

"Nhưng chắc chắn cái hang kia cũng giống như 'ngăn đông' của chúng ta vậy".

"Cho dù khoa học kỹ thuật hàng không vũ trụ phát triển thế nào cũng không thể ngăn cản việc hai hành tinh rút ngắn khoảng cách".

"Nói cách khác, chúng ta đi từ trái đất đến hành tinh gần nhất là sao hỏa thì cũng cần một trăm tám mươi ngày".

"Nhưng nếu chúng ta đi đến hành tinh xa hơn thì phải chế tạo ra một cái ngăn đông, sau khi con người vào trong ngăn đông thì sẽ ngủ say".

"Giấc ngủ này có thể kéo dài mười mấy năm, mấy chục năm thậm chí là mấy trăm năm".

Hứa Mộc Tình gần đây cũng rất có hứng thú với phương diện khoa học kỹ thuật.

Nhất là khi nước Mễ phóng tên lửa đưa những người giàu có đi du lịch vài ngày ở ngoài vũ trụ.

Rất nhiều người giàu trong nước cũng có suy nghĩ này.

Thế nên Hứa Mộc Tình đã đọc rất nhiều sách liên quan đến vấn đề này, kỹ thuật mà Lý Phong nói cô cũng từng thấy trong sách rồi.

Chương 833: Phái Thanh Minh

Hứa Mộc Tình hỏi Lý Phong: "Công nghệ này giờ đã hoàn thiện rồi à?"

Lý Phong gật đầu: "Mười mấy năm thì ok nhưng mấy chục năm thì không được".

"Người chìm vào giấc ngủ cần tiêu hao mỡ trong cơ thể".

"Con người không thể tiêu hao mỡ trong suốt mấy chục năm được".

"Mà người ngủ say mấy chục năm mới tỉnh dậy sẽ có tác dụng phụ rất lớn, không phải ai cũng chịu đựng được".

"Nhưng cô gái này bởi vì gặp may nên mới trở thành người đầu tiên ngủ say một trăm hai mươi năm trong lịch sử loài người".

Hứa Hạo Nhiên đằng sau vội vọt đến trước mặt Lý Phong, nắm chặt tay anh nói.

"Anh rể, phải làm sao cô ấy mới tỉnh lại hoàn toàn".

"Cô ấy có thể tỉnh lại không thì phải dựa vào may mắn thôi".

"Còn giờ có một chuyện phải giải quyết".

Vừa nói, Lý Phong bất giác nhìn về phía một góc bên trái tối tăm.

Lúc mọi người nhìn theo ánh mắt của anh thì khôn