Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút

Chương 267: Thế Giới 4



Đối mặt với bộ dạng cười mỉm chi của Đường Quả, Mã Mậu ủ rượu rất lâu, mới mở miệng, “Có phải cậu rất hận tôi không?”

“Dĩ nhiên.” Đường Quả nói một cách thẳng thắn, “Tôi vốn dĩ nên là xinh đẹp như hoa, bởi vì cậu thành bộ dạng này, cậu cho rằng tôi có thể không hận cậu sao?”

Trong lòng Mã Mậu ngưng trệ, kiềm nén có chút khó chịu, “Rất xin lỗi.”

“Lúc đó là tôi bốc đồng.” Cậu ta được cha mẹ nuông chiều, muốn có được điều gì đều không tính toán thủ đoạn, sau khi không có được liền bị người khác xúi giục hủy diệt, lúc này mới tổn thương cô vô tội, “Tôi biết cậu sẽ không tha thứ cho tôi, câu nói này tôi vẫn là muốn nói.”

Lúc này cậu ta mới hiểu ra, cũng không thể nào phủ nhận, cho dù cô không xinh đẹp như hoa, cậu ta vẫn bị hấp dẫn.

“Tôi muốn hỏi cậu một vấn đề.” Do dự một chút, Mã Mậu vẫn là hỏi, “Một ngày mùa đông của mười năm trước, có phải cậu đã từng đi sân chơi Thần Duyệt, đã từng giúp một cậu bé bị bắt nạt đánh nhau với mấy đứa trẻ hư không?”

Đường Quả sửng sốt một chút, một bên nhớ lại ký ức của nguyên thân, rất nhanh tìm thấy được cảnh tượng ngày đó.

“Hình như là có chuyện như vậy.”

Nghe thấy câu trả lời chuẩn xác, màu máu trên mặt Mã Mậu trong nháy mắt không còn nữa, môi cậu ta run lên một chút, cả người cũng đang run rẩy, trong mắt hiện lên vẻ gần như tuyệt vọng.

Thật sự là cô, tại sao? Hai tay cậu ta che trên mặt, dùng sức xoa nắn, nước mắt trong hốc mắt có chút không kiềm chế được. Cậu ta không buông tay xuống, vội vàng nói, “Tôi không còn câu hỏi nào nữa, đưa tôi đi đi.”

Cậu ta xoay người một cách vội vã, để lại một sự nghi ngờ cho những người có mặt ở đây.

Đường Quả nhìn bóng lưng Mã Mậu có chút ý tứ sâu xa, khóe miệng cong lên, “Hóa ra còn có chuyện như thế, chẳng trách cậu ta liếc mắt liền nhìn trúng Kỷ Tiểu Tư.”



Nguyên thân đi học tan học đều là tài xế đưa đón, căn bản là không gặp được Mã Mậu, còn nhà Kỷ Tiểu Tư cách trường học không xa, gặp được Mã Mậu rất dễ dàng. Nhận lầm Kỷ Tiểu Tư là nguyên thân, cũng rất bình thường.

Mặc dù có nhạc đệm này, Đường Quả ngược lại rất hài lòng, tổn thương người để ý lúc nhỏ, chắc hẳn Mã Mậu vô cùng đau khổ đây.

[Kí chủ, tôi cảm nhận được sự vui vẻ của cô.]

“Ta dĩ nhiên vui rồi, kẻ thù đã bị ta tống vào nhà giam. Vợ chồng nhà họ Mã đoán chừng cũng không chạy thoát, người một nhà bọn họ ở trong đó cải tạo thật tốt, làm lại người mới đi.”

“Quả Quả.” Vợ chồng nhà họ Đường ôm lấy Đường Quả một chút, lúc này họ mới là thật sự nhẹ nhõm đi, nhưng nhìn thấy mặt con gái, trong lòng họ lại buồn bã.

Đường Quả nâng mắt cười, “Không cần lo lắng, bạn học con đều rất thích con, họ thích con không phải bởi vì dung mạo của con.”

Bạn học lớp 11A3 vội vàng phản ứng lại, đều nói hoa hậu giảng đường Đường là người họ vẫn luôn rất sùng bái, lúc này vợ chồng nhà họ Đường mới yên tâm một chút.

Ngụy Việt vẫn luôn theo cùng ở một bên, cha vợ mẹ vợ, các bạn học, còn có rất nhiều người lớn đều ở đây, mặc dù cậu rất muốn ôm bạn gái, rồi lại nắm lấy bàn tay nhỏ bé, nhưng cũng không chịu nổi nhiều ánh mắt như vậy.

Mọi chuyện hôm nay, khiến cậu càng muốn nắm giữ nhà họ Ngụy trong tay.

Sau khi Mã Mậu chịu hình phạt, Kỷ Tiểu Tư có chút vô tri vô giác, mặc dù cô ta không có tội, chỉ là một sai lầm vô ý, nhưng ánh mắt bạn học trong lớp nhìn cô ta, khiến cô ta rất khó chịu, còn khó chịu hơn so với trước đây.

“Tiểu Tư, đừng buồn, tôi vẫn ở bên cạnh cậu.” Nữ sinh thanh tú này là bạn học của Kỷ Tiểu Tư, cô ta kéo Kỷ Tiểu Tư lên, “Cậu cũng không phải cố ý, chúng ta tìm thời gian xin lỗi Đường Quả đi, cậu ấy là người rất tốt, sẽ tha thứ cho sai lầm vô ý của cậu.”

Kỷ Tiểu Tư vốn rất cảm động, nghe thấy đối phương vậy mà lại muốn kéo cô ta đi xin lỗi Đường Quả, lập tức đẩy người ra, hét lớn, “Cái gì đều là lỗi của tôi, tôi nào có lỗi, tôi chẳng qua chỉ là trốn tránh tên điên Mã Mậu kia thôi, ai bảo cậu ta cản đường tôi, nếu như cậu ta không đứng ở đó, sẽ bị đụng ngã sao?”