— QUẢNG CÁO —

Cùng Trời Với Thú

Chương 407: Thiếu





Editor: ChieuNinh_dd.LQD

Mười mấy năm không gặp hai tỷ muội đi ở trên thông đạo băng lãnh không người, chung quanh chỉ có băng nham lạnh như băng, tiếng nói nhẹ mỏng vang vọng ở trong lặng yên tĩnh mịch.

Sở Thanh Từ nói xong trải qua của mình, vẫn chưa thăm dò Sở Chước mấy năm nay trải qua cái gì, lại làm chuyện gì, chỉ nói: "Không biết Sở gia như thế nào rồi, cha mẹ ta..."

Nói tới đây, trên mặt nàng lộ ra vẻ buồn bã.

Ngày trước nàng không hiểu, vì sao người ngũ phòng vừa đi thì không chịu quay về, bỏ lại Sở Chước cô đơn một mình, chẳng lẽ làm trưởng bối, bọn họ liền nhẫn tâm như thế? Thẳng đến khi chính mình bị bắt rời xa Linh thế giới, bị người mang đến Đại Hoang giới rồi, nàng mới biết được, người tu luyện nếu rời khỏi, muốn đi về thì có bao nhiêu khó.

Không chỉ có là vì không có đủ thực lực xuyên qua thông đạo không gian, cũng không có tài nguyên đó, càng là bởi vì tu vi không ngừng thăng cấp, không dám dễ dàng giao thiệp với đại lục cấp thấp, để đề phòng tu vi cường đại đến uy áp, sẽ tạo thành tổn thương đối với đại lục cấp thấp.

Người tu luyện dù sao đối với đại lục dựng dục của mình có một loại tình cảm quê hương khó mà dứt bỏ, không muốn thương tổn nó mảy may.

Nàng từng nghĩ tới một ngày kia lại về đại lục Tấn Thiên, trở lại Sở gia Lăng Dương, gặp lại người nhà, để cho bọn họ biết, nàng luôn luôn đang không ngừng mà trưởng thành, không có cô phụ bọn họ kỳ vọng.

Nhưng theo tu vi của nàng thăng cấp, nàng biết khả năng là không có cơ hội này.

Khi nàng mạnh đến một trình độ nhất định, thì nàng có thể che chở gia tộc, có thể để gia tộc tìm kiếm càng nhiều tài nguyên tu luyện, cũng không thể lại tùy ý trở về.

"Bọn họ đã đi đến Linh thế giới, ngay tại đại lục Nghiễm Nguyên." Sở Chước nói.

Nhìn thấy Sở Thanh Từ mạnh mẽ quay đầu nhìn qua, nàng mỉm cười, tiếp tục nói: "Xem ra tỷ hẳn là không biết đại lục Nghiễm Nguyên, nó cùng đại lục Tinh Triệu, đại lục Ứng Long, đại lục Hỏa Linh Bàn được gọi là bốn đại lục đỉnh cấp của Linh thế giới, ngày đó bọn họ..."

Sở Chước đơn giản nói lại tình huống năm đó người đại lục Tấn Thiên tới Linh thế giới sau đó trải qua, cùng với sau đó nàng đã an bài bọn họ ở đại lục Nghiễm Nguyên, từng người phát triển đều nói một ít.

Sở Thanh Từ nghe đến xuất thần, thẳng đến sau khi nàng nói xong, nỗi lòng nhấp nhô, thật lâu không nói.

Sau một lúc lâu, Sở Thanh Từ quay đầu nhìn nàng, thần sắc nghiêm túc, chậm rãi nói: "A Chước, cảm ơn muội."

"Cảm tạ ta cái gì?" Sở Chước nở nụ cười lơ đễnh: "Đại lục Tấn Thiên dưỡng dục ta, Sở gia cũng là gia tộc ta sinh ra và trưởng thành, đối với ta đều có ân, ta làm những việc này không phải đương nhiên sao?"

Thần sắc Sở Thanh Từ trở nên càng nhu hòa, môi khẽ vẽ ra một độ cong nho nhỏ, giống như đang cười, nói: "Muội nói đúng, ta không kịp muội."

Nàng từ nhỏ chính là tiểu thư con vợ cả chính mạch trong Sở gia, là người trong gia tộc ký thác chờ đợi sâu nhất, nàng cũng đương nhiên cảm thấy mình về sau sẽ chấn hưng Sở gia. Nhưng mà hết thảy những chuyện này, đều ở năm mười tuổi ấy, một Sở Chước ngang trời xuất thế, hung hăng áp chế nàng đi, làm cho nàng biết trên thế giới có khối người mạnh hơn nàng, tốt hơn nàng.

Sở Chước khế ước một con Uyên Đồ Huyền Quy cấp mười, chú định địa vị của nàng ở Sở gia.

Cũng thành công đánh vỡ địa vị thiên tài trẻ tuổi của Sở Thanh Từ được công nhận ở Sở gia.

Sở Thanh Từ cũng không ghen tị thiên phú của Sở Chước, ngược lại trong lòng dâng lên chiến ý vô hạn, Sở Chước chính là mục tiêu của nàng, làm động lực cho nàng kiên trì tu luyện không ngừng. Trước kia nàng ở trên con đường tu hành đã cực kì nghiêm túc, sau khi gặp được Sở Chước, càng làm cho nàng dâng lên ý chí chiến đấu vô hạn, một đường tu hành càng thêm khắc khổ.

Sau đó, nàng cũng nghe nói lai lịch của Sở Chước, cùng với chuyện ở chỗ ngũ phòng của Sở Chước.

Chính mạch ngũ phòng làm việc lúc nào cũng là ngoài dự đoán mọi người như vậy, nhưng tất cả mọi người Sở gia đều biết, người ngũ phòng đều là kỳ tài ngút trời, mặc dù khiến cho bọn hắn sớm rời nhà, chẳng biết đi đâu, truyền ra vô số lời đồn đại, khi người đại lục Tấn Thiên nói tới bọn họ, cũng là kiêng kị giấu kín như bưng.

Nhưng mà lời đồn đại cũng không cách nào che giấu được sự xuất sắc của chính mạch ngũ phòng Sở gia.

Sở Chước xuất thân từ ngũ phòng, nàng cũng xuất sắc giống vậy.

Sở Thanh Từ vẫn luôn nghĩ mình đi đến Đại Hoang giới, có được hoàn cảnh tu luyện rất tốt, chắc chắn tốc độ tu hành mau hơn Sở gia. Nhưng nàng không nghĩ tới, ở khi nàng cố gắng tu hành, Sở Chước làm nhiều chuyện như vậy, tu hành cũng không có rơi xuống.

Nàng nhìn không ra tu vi hiện tại của Sở Chước, lại biết khẳng định là cao hơn bản thân mình.

Câu này ta không kịp tỷ, nàng nói được là thật lòng khâm phục.

Không chỉ có là Sở Chước kiên trì bền bỉ đối với tu luyện, cũng có phẩm tính của Sở Chước đến làm hết thảy cho gia tộc, cho dù Sở gia từng bạc đãi qua nàng, nàng vẫn chưa tâm sinh oán hận, ngược lại hồi báo càng nhiều thứ.

Sở Chước như cũ là dáng vẻ

chapter content
— QUẢNG CÁO —