— QUẢNG CÁO —

Earth

Chương 68: Cuộc chiến dưới lòng đất



Cửa hang bị phá nát, khung cảnh kinh dị hiện ra, hai mươi người đi cùng Lôi Viêm hét lên sợ hãi, thân thể tự động đi lùi về phía sau.

Tình huống dù có hung bạo nhưng không phải bất ngờ, Lôi Viêm với tố chất tâm lý cứng cỏi, một năm qua chinh chiến với rất nhiều hung thú, trước tình cảnh này không có gì phải động tâm sợ hãi.

Một quả cầu lửa gấp rút hình thành, kích thước nhanh chóng biến lớn, không chần chừ Lôi Viêm không chế cầu lửa lăn đến lấp vào cửa hang vừa bị phá hủy. Tiến giai lên trúc cơ, lửa của Lôi Viêm có sự thay đổi về chất, trở nên cực nóng, cậu đã từng đến làng Nhị Sơn mượn dụng cụ đo nhiệt độ, nhiệt lượng đo được không phụ kỳ vọng, khoảng 4000 độ C. Phải biết nhiệt độ ngọn lửa sinh ra từ thiêu cháy củi khô chỉ vào khoảng 600 độ C.

Đám hung thú vừa mới phá xong cửa hang đang định xông vào thì ngọn lựa không khoan nhượng ập đến, đốt chúng đến điên dại, âm thanh rú lên kinh hoàng, ngay lập tức chúng chạy lên trên bỏ trốn, có mấy con chạy vào làng hòng thoát khỏi ngọn lửa nhưng nó sai rồi. Từ quả cầu lửa tách ra các đám lửa nhỏ hơn, liên tục bám vào đầu nó thiêu đốt.

Hai mươi người ở bên thấy thế lấy lại tinh thần, dương cung tên ra bắn, lớp da hung thú bị đốt cháy, phòng ngự trở nên yếu đuối, mũi tên có thể xuyên vào. Trên hung thú đang bốc cháy bị cắm thêm chi chít mũi tên, vật lộn được một lúc liền ngã xuống tử vong.

Các dây leo hung hãn gặp lửa như gặp phải khắc tinh, lập tức co rúm, mang theo đám lửa đang cháy trên mình rút lui.

Lôi Viêm tiến đến gần cửa hang, tách cầu lửa ra một đoạn nhìn lên trên mặt đất, có rất nhiều hung thú đang chĩa mõm xuống chỗ này. Hắn liền gia tăng thêm linh lực, ngọn lửa hình cầu kéo dài ra đốt cháy toàn bộ lối vào từ mặt đất xuống ngôi làng, dư lực vươn lên trên thiêu đốt các hung thú đang dòm ngó.

Từ mặt đất có thể thấy một ngọn lửa màu trắng xanh phun ra, uy mãnh nhảy múa khiêu khích, nhiệt lượng tỏa ra rất lớn, dây leo không dám tiến gần, đám hung thú màu đen cũng đành bỏ cuộc chạy sang lối vào khác.

Ngọn lửa tỏ ra rất có hiệu quả chỉ là nó ngốn rất nhiều linh lực, mới mười phút qua đi đã có thấy linh lực hao đi mấy thành. Lôi Viêm gấp gáp hô lên

-Mọi người mau cho thêm củi đốt vào ngọn lửa.

Hắn muốn thông qua sự cháy tự nhiên để duy trì ngọn lửa, mặc dù như vậy nhiệt lượng tỏa ra sẽ thấp hơn, nhưng không sao hắn có cách đối phó, đó là chỉ duy trì một lớp lửa mỏng ở trên mặt đất hòng hù dọa hung thú, phần lửa bên dưới chủ yếu là lửa của củi đốt.

Hai mươi người đi cùng không dám chậm trễ nhanh chóng thu thập củi bảo vệ cửa hang.

Cách chỗ Lôi Viêm gần 1km, trần hang ở đây bị chọc thủng, hung thú men theo cây cầu làm từ dây leo đi xuống như cơn lũ, nhiều con không đủ chỗ trên cây cầu, chạy được vài bước liền ngã xuống, tuy nhiên độ cao 20m chưa đủ uy hiếp đến tính mạng, vừa ngã đã vùng dậy, tất cả chạy đến khu vực dân làng đang ẩn nấp, những dây leo đi theo tấn công.

Hoàng Mộc hô lên:

-Bắn tên.

Từ cửa sổ các ngôi nhà, hàng trăm mũi tên đồng loạt phóng ra, đầu mũi tên có tẩm lửa, lớp này đến lớp khác như một cơn mưa ập đến bầy hung thú. Da thú rất dày dù vậy trước mưa tên vẫn bị xuyên qua, vốn những cung tên này được chế tạo nhằm đối phó hung thú. Độ sâu của mũi tên găm vào thân thể hung thú thì không đáng bao nhiêu, nhưng đám lửa phía trước đang thiêu đốt khiến chúng chùn chân, kể cả những dây leo đang vươn tới cũng giảm dần tốc độ.

Minh Nguyệt hướng sóng linh lực lên trần hang phát động tín hiệu, cánh cửa nơi trần hang bỗng mở ra, hình ảnh khỉ già xuất hiện đằng sau cánh cửa, theo bậc hang đi xuống, trên tay cầm một thanh kiếm, phía sau khỉ già là bầy khỉ mặt đỏ, mỗi con đều trang bị vũ khí của riêng mình. Để chuận bị đối phó hung thú Minh Nguyệt đã đặt rất nhiều vũ khí trong nhà vòm, thời gian qua cô bé cũng huấn luyện chúng sử dụng vũ khí thay cho gậy gỗ.

Đàn khỉ gồm 50 con đi xuống, hú lên inh ỏi, tiếp đó là Tiểu Hắc Bạch và Tiểu Tuyết rồi đến bầy đại bàng cuối cùng không ngờ là hai con Phi vân điểu màu bạc chui ra. Sau khi lấy sên ký sinh ra khỏi đầu Phi vân điểu, Minh Nguyệt nhận thấy tinh thần chúng yếu ớt liền thử khống chế, không ngờ dễ dàng thành công. Cô bé phải dùng khá nhiều Uất hương đan đút lót cho bầy đại bàng, chúng mới chấp nhận không tấn công hai con Phi vân điểu, dù vậy cũng không thể để chúng ở Uất hương tiên cảnh.

Dân làng thấy bầy thú đi xuống liền hốt hoảng, chẳng lẽ muôn loài đều muốn tru diệt nhân loại sao.

-Khỉ và đại bàng ở phe ta, mọi người hợp lực cùng chúng nó.

Dân làng nghe xong có phần ngơ ngác nhưng khi tấn mắt chứng kiến chúng nó tập hợp thành một khối ngay ngắn trèo lên nóc dãy nhà mới dám tin.

Hoàng Mộc nhìn lỗ hổng phía trên trần hang, nếu không lấp được lỗ hổng này vậy số lượng đôi bên mỗi lúc sẽ giãn cách, dân làng không thể cầm cự lâu.

Hắn lấy vũ khí từ hộp trữ vật ra, vũ khí đặt giữa nền hang nhanh chóng biến lớn, đến khi đạt chiều dài 20m mới dừng lại. Có thể thấy vũ khí gồm hai bộ phận chính, bộ phận thứ nhất là các khớp nối hình trụ rỗng bên trong, phía đầu hình trụ nhỏ lại, phía cuối to ra, nhờ thế mà phần đầu khớp nối này có thể ráp vào phần cuối khớp nối kia, nhìn qua giống như xương cột sống, rỗng bên trong, nên bộ phận này được gọi chung là sống kiếm.

Bộ phận thứ hai là rất nhiều thanh dao dài 30cm được chia ra thành từng nhóm, mỗi nhóm gồm 3 thanh gắn vào bên trái, bên phải và phía trên của mỗi khớp nối, nhìn tổng thể toàn bộ vũ khí giống như xương cột sống của một hung thú to lớn, với ba dãy dao sắc nhọn được gắn thẳng hàng về ba phía. Đây chính là vũ khí mà Hoàng Mộc đã dùng 500kg quặng xuyên thiết để nhờ làng Nhị Sơn chế tạo giúp.

Hoàng Mộc điều khiển dải lụa chui vào phần lõi rỗng của sống kiếm, lập tức toàn bộ vũ khí như một con rắn dài 20 m động đậy, với ba dãy dao sắc lẹm ở ba phía cùng với phần đầu được vót nhọn như mũi thương tất cả toát lên vẻ khủng bố.

Nhìn thanh vũ khí lớn động đậy, hắn chép miệng:

-Trông khá giống mãng xà, vậy gọi là Cốt Xà Kiếm đi.

Hắn hướng ánh mắt về bầy hung thú rồi hô to:

-Tất cả dừng bắn, tập hợp với nhau cùng lao lên tấn công, Minh Nguyệt điều khiển bầy khỉ đi trước dân làng.

Mưa tên vừa ngừng bắn, đã thấy một thân ảnh nhanh như điện xẹt lao thẳng vào bầy hung thú, thân ảnh này hai tay cầm hai thanh đao bạch kim, lượn lờ xung quanh là một con mãng xà lớn với chi chít thanh kiếm nhỏ gắn trên mình. Hoàng Mộc không muốn chần chừ liền lên trước tạo bất ngờ.

Hung thú chưa kịp phản ứng đã thấy Cốt Xà Kiếm ập sát đến, tốc độ quá nhanh, cơ bản nó không thể né tránh.

Xoẹt, xoẹt, phốc, phốc.

Một hình tròn đường kính 6m lấy Hoàng Mộc làm trung tâm, hung thú chỗ đó lập tức bị cắt nát bét, máu nâu tung tóe khắp nơi, những dây leo ở gần cũng không thoát khỏi số phận. Nhưng điều kinh khủng chưa dừng lại, Hoàng Mộc liên tục di chuyển, nhìn từ trên cao bắt đầu chỉ là chấm nhỏ đường kính 6m nay biến thành nhiều đường kẻ với bề rộng 6m, đường kẻ đi đến đâu máu thịt chỗ đó văng tung tóe.

Mọi người thấy Hoàng Mộc uy dũng, sĩ khí tăng vọt, hét lớn xông lên tấn công.

Đổng Kiếm tặc lưỡi:

-Hoàng Mộc này có đồ chơi ngon không đưa ta thử trước.

Như sợ bị kém cạnh Đổng Kiếm liền khống chế Phi kiếm mạnh mẽ lăng không trảm phá dây leo, đám dây leo mới đầu dễ dàng bị cắt đứt nay lớp vỏ bên ngoài có biến đổi, hình thành các lớp vảy, phi kiếm trở nên khó cắt đứt hơn. Dây leo cũng buông bỏ các đối thủ khác chỉ hướng đến phi kiếm cùng Hoàng Mộc công kích.

Ngọc Lan ngưng tụ một quả cầu nước lơ lửng trước mặt rồi từng khối nước nhỏ bằng nắm tay tách ra từ đó. Linh lực vận khởi đưa các khối nước nén lại sau đó dùng tốc độ cực nhanh bắn đến hung thú, nước di chuyển nhanh hiệu quả không thua gì đạn bắn.

Tiến giai lên trúc cơ đây là khả năng Ngọc Lan ngộ ra, cô bé đã thử nghiệm đạn nước lên thân cây, hiệu quả không phụ kỳ vọng, đạn nước dễ dàng xuyên thủng thân cây đường kính 10 cm. Nhưng điểm lợi hại của đạn nước không phải ở lực tấn công mà là số lượng, hàng loạt viên nước tách ra phóng đi liên tục như dòng chảy.

Hung thú phản ứng rất nhanh nhẹn, có điều né được viên đạn này thì viên đạn khác đã tới, đạn nước bắn lên thân thể nó, da thịt chỗ tiếp xúc lập tức bong ra một lỗ nhỏ, nhiều viên cùng kích xạ làm cả một mảng da lớn nát bét, mất đi lớp da dày phòng ngự liền yếu ớt, đạn nước dễ dàng xuyên qua tạo thành viết thương chí mạng.

Minh Nguyệt không lao lên tấn công mà ở lại phía sau khống chế hai Phi vân điểu cùng với bầy khỉ giáp công hung thú. Số lượng hung thú màu đen tràn vào ô ạt tuy nhiên thời gian chưa lâu nên tính ra chỉ mới có khoảng 100 con tiến vào. Một nửa trong số chúng đang loay hoay với công kích của Hoàng Mộc và Đổng Kiếm số còn lại bị bầy khỉ, bầy đại bàng và dân làng áp đảo.

Tiểu Hắc Bạch đi cùng bầy thú bộc phát chiến lực xuất sắc, bộ lông bên ngoài phát ra ánh sáng trắng nhẹ, có thể thấy linh khí lượn lờ như tạo thành một màn chắn bám sát thân thể, xét về kích thước Tiểu Hắc Bạch có phần nhỏ hơn hung thú màu đen nhưng khi những cú cắn, cào của hung thú lên Tiểu Hắc Bạch như được màn chắn bằng linh lực bảo vệ, thỉnh thoảng mới có đôi chỗ rách trên da. Tiểu Hắc Bạch hiểu được lợi thế liền tả xung hữu đột, lao ra trước toàn đội hình, đây chân chính là móng vuốt đọ móng vuốt, răng nanh đọ răng nanh, song phương phát ra những âm thanh kinh khủng.

So với Tiểu Hắc Bạch thì Tiểu Tuyết có phần im ắng hơn, chỉ thấy quanh cổ của Tiểu Tuyết mọc ra chín sợi dây màu trắng phát sáng, chín sợi dây này dài bằng kích thước cơ thể Tiểu Tuyết. Không biết cố ý hay vô tình những hung thú đen tuyền này có ngoại hình rất giống loài chồn chuyên khắc tinh loài rắn. Sở dĩ loài chồn có thể khắc chế được loài rắn là nhờ vào khả năng né tránh nhanh nhạy và điều quan trọng nhất chính là kháng độc.

Tuy nhiên Tiểu Tuyết lại không sử dụng độc tố mà là dùng sức lực thân thể, chỉ thấy mãng xà màu trắng bổ tới tốc độ cực nhanh, hung thú màu đen chậm đi một bước liền bị cắn trúng cổ, răng nanh nhọn hoắt lập tức xuyên thủng cổ nó. Tiểu Tuyết chưa kịp nhả con mồi ra thì những con hung thú khác lao đến gặm quanh thân, mười sợi dây màu trắng bằng linh lực không phải dùng để làm cảnh, chúng lập tức di động quấn lấy cổ bất kỳ hung thú nào xâm phạm, mười sợi dây đẹp đẽ vậy mà có lực lượng siêu phàm nhấc bổng chín con hung thú ném ra xa. Chỉ còn một con vẫn đang bị sợi dây quấn lấy, Tiểu Tuyết liền uốn mình cắn vào cổ nó.

Bầy hung thú mới đầu hung hăng nay đang từng bước bị đẩy lùi.

Hoàng Mộc không vì thế mà vui vẻ bởi hắn thấy từ khắp nơi trên vách hang những sợi dây leo khác đang đâm vào, mới đầu hắn bộc phát sức tấn công mạnh mẽ nhưng sau đó dây leo thay đổi kết cấu lớp vỏ rồi bện lại với nhau thành những tập hợp to lớn, bước tiến của Hoàng Mộc vì thế mà bị đình trệ.

-Không ổn, cần phải đi lên mặt đất xem rõ bản thể của những dây leo này.

Nghĩ vậy hắn liền đề thăng linh lực cốt xà kiếm di động nhanh hơn, hai chân chùng xuống lấy đà rồi bật thẳng lên lỗ hổng phía trên, vô số dây leo thi nhau ngăn cản Hoàng Mộc nhưng bị Cốt Xà Kiếm đánh bay. Trần hang và nền hang cách nhau 20m, Hoàng Mộc dùng toàn lực có thể nhảy lên được. Bên trên mặt đất chỉ thấy một con mãng xà thân cắm đầy thanh dao sắc xoay tròn như một chiếc lò xo đánh bật tất cả day leo phía trên, sau đó một thân ảnh từ trong mãng xà đi ra tiếp đất an toàn.

— QUẢNG CÁO —