— QUẢNG CÁO —

Earth

Chương 92: Độn Thiên Giáp



Hoàng Mộc ngồi trên đầu Củ Hào bộ dáng rất ngạo nghễ. Ánh mắt hắn và rùa khổng lồ nhìn nhau trong thoáng chốc. Chỉ một thoáng nhưng cả hai như có sự tương thông, hiểu được ý định của đối phương.

Nếu con rùa bay này không đến mức quá ngu muội vậy hoàn toàn có thể hiểu được hành động của ba người Hoàng Mộc, từ khi bắt đầu trận chiến đến bây giờ chính là muốn bảo hộ nó.

Ánh nhìn mang đầy nhân tính của Hoàng Mộc làm cự quy bừng tỉnh khỏi cơn mê muội. Miệng gầm thét lớn, lực đẩy hùng dũng bộc phát, đẩy cự chu hất ngược ra sau. Hai chân nhện đang cắm vào cổ rùa cũng bị rút ra, lực đẩy lúc này còn mạnh hơn khi trước mấy lần khiến cơ thể nhện lung lay sắp rớt.

Cự quy bay lên cao hàng trăm mét rồi lộn ngược cơ thể, lực đẩy đảo ngược làm cho nó và cự chu đang đeo bám, đồng thời rơi xuống. Hai sinh vật khổng lồ khối lượng quá lớn, một khi cộng lại sẽ đến hàng trăm tấn, cùng với lực đẩy đển từ cự quy gia tốc, tổng hợp lực sẽ rất khủng bố.

Con nhện khôn ngoan ý thức được, nếu nó bị đập từ độ cao này xuống đất chắc chắn sẽ nát bét. Ngay lập tức bảy chiếc chân nhện bất chấp tất cả chùng xuống rồi nhảy sang hướng khác. Nhờ phản ứng mau lẹ nó thoát ra khỏi quỹ tích rơi thẳng đứng của rùa khổng lồ.

Cứ tưởng đã thoát thì ở trên không rùa khổng lồ lăn một vòng, lật lại cơ thể theo tự nhiên, sau đó lao xuống vừa vặn đáp trúng lưng nhện. Bốn chiếc chân rùa đầy móng vuốt bám chặt cơ thể nhện, lực đẩy hướng ngược lên trên.

BÙM

Một hòn đảo lập tức bị đập nát bét, đất đá văng tứ tung, sóng xung kích vươn ra xung quanh, cây cối trong hàng chục km bị chấn động lắc lư. Nước hồ bạo liệt từ tâm chấn vọt ra xung quanh đập vào các hòn đảo, từng con nước xoáy tròn như điên loạn.

Nặng nề như cự ngạc và Củ Hào cũng bị hất lên không một khoảng. Âm vang va chạm vọng giữa núi rừng miên bất tuyệt một lúc mới tan. Hình ảnh nơi tâm chấn hiện ra rõ ràng, bên dưới chân cự quy chính là cự chu. Chỉ là lúc này cơ thể nhện đã bị chia năm sẻ bảy, xương cốt cùng huyết dịch bầy nhầy, nhìn có vẻ gớm ghiếc.

So sánh với nó thì cự ngạc xem ra có cái kết thúc êm đẹp hơn, hàng vạn sợi dây leo xâm nhập nội thể, phá hủy nội tạng. Con cá sấu này giao chiến với Lôi Viêm đã lâu, bị Củ Hào tấn công liền không thể phòng bị, nhẹ nhàng bị xử lý.

Nhận thấy con mồi đã tử vong, Củ Hào buông sợi dây leo thắt chặt cổ cá sấu ra rồi đưa tất cả tuồn vào cơ thể con mồi. Từ xác cá sấu khổng lồ mấy vạn dây leo đang lúc nhúc thôn phệ. Bằng mắt thường có thể thấy cơ thể cá sấu đang từ từ teo lại.

Hoàng Mộc điều động một trăm dây leo kết lại thành một chiếc ghế dài, gọi đồng bạn ngồi lên, cùng di chuyển đến chỗ rùa khổng lồ.

Cự quy lúc trước đã ăn no, bây giờ không có hứng thú với xác nhện, nó di chuyển ra giữa hồ, muốn ngâm mình rửa đi những thứ dơ bẩn, những con rùa nhỏ sống sót bơi đến, cọ rửa cho nó.

Song phương rùa và người gặp nhau, Minh Nguyệt liền phát ra tín hiệu liên lạc theo hướng dẫn của Hoàng Mộc.

-Cự quy, hẳn ngươi đã thấy nếu như hôm nay không có chúng ta hỗ trợ, vậy bãi huyết dịch kia sẽ là của ngươi. Bầy đàn của ngươi cũng vậy, tất cả sẽ biến thành thức ăn cho loài khác.

Minh Nguyệt truyền tin xong, không nói thêm điều gì mà yên lặng chờ đợi phản hồi.

Vài giây sau, một ý niệm truyền về, có vẻ rất lưu loát.

-Cự quy sao, ở khu rừng trước đây của ta, những sinh vật có trí tuệ gọi ta là Độn Thiên Giáp. Nghe oai hơn cái tên cự quy các ngươi gọi ta đó.

Câu trả lời của rùa bay được Minh Nguyệt phiên dịch cho cả nhóm nghe. Hoàng Mộc mỉm cười rất hài lòng, con rùa này có khả năng truyền tải ngôn ngữ lưu loát đã thế còn biết đến oai phong, rất nhân tính. Càng nhân tính thì càng dễ thương lượng. Hắn nhờ Minh Nguyệt truyền âm.

- Nếu ngươi thích tên gọi Độn Thiên Giáp thì chúng ta sẽ gọi ngươi là Độn Thiên Giáp.

-Haha, các ngươi thích gọi là gì thì gọi, đây là lần đầu tiên ta giao tiếp với giống loài khác. Các ngươi để lại cho ta ấn tượng rất thú vị, mà các ngươi gọi là gì?

-Chúng ta là nhân loại.

-Nhân loại sao, có phải nhân loại nào cũng mạnh mẽ như các ngươi.

-Không hẳn, nhưng mỗi nhân loại đều có tiềm năng đặc biệt , đó là khả năng trí tuệ, ngươi bị Octopieus đưa đến đây, hẳn hiểu rõ sức mạnh của trí tuệ chứ.

-Ồ mấy tên Octopieus có sáu chi, mặc bộ quần áo kim loại đó thực sự lợi hại. Tộc đàn của ta không thể chống lại chúng, không chỉ riêng ta mà các loài khác cũng vậy.

- Ta nói cho ngươi biết, những bộ quần áo kim loại đó không phải là cơ thể cùa chúng, đó chỉ là vũ khí được phát minh bằng trí tuệ. Nhân loại chúng ta dù hiện tại đang thua thế, nhưng trí tuệ không hề thua kém Octopieus nếu ngươi nguyện ý gia nhập cùng chúng ta. Sau này đôi bên sẽ dựa vào nhau cùng tồn tại. Ý ngươi thế nào.

Rùa bay đưa mắt nhìn bốn người trước mặt, lại nhìn Củ Hào đang thôn phệ cá sấu khổng lồ đằng kia, nó ngẫm nghĩ hồi lâu rồi phản hồi:

-Gia nhập cùng nhân loại vừa mạnh mẽ lại có trí tuệ như các ngươi thật sự rất thú vị, chỉ là không biết chia thịt như thế nào.

Hoàng Mộc nghe xong có thể hiểu được, con rùa này có trí tuệ nhưng dù sao cũng là hung thú nơi tự nhiên, lợi ích mà nó có thể nghĩ đến chỉ là phân chia thực phẩm.

-Haha chuyện đó Độn Thiên Giáp huynh không cần áy náy, phần thịt săn được sẽ nhường Thiên Giáp huynh dùng trước. Không chỉ thế chúng ta còn có cách tăng cường năng lực siêu nhiên cho Thiên Giáp huynh.

Minh Nguyệt truyền âm xong thì Hoàng Mộc lấy từ túi trữ vật ra ba lọ uất hương đan, đổ tất cả đan dược ra tay, mùi hương bốc lên thơm ngát ẩn chứa linh khí nồng đầm.

Độn Thiên Giáp quả đúng là ma thú, liền cảm ứng được món ngon, hai mắt mở to, biểu cảm thèm thuồng.

-Thứ này các ngươi cho ta sao?

Minh Nguyệt phiên dịch lời của Hoàng Mộc trả lời:

-Đúng vậy, vật này gọi là Uất hương đan, phục dụng có thể tăng cường linh lực của bản thân, có điều Thiên giáp huynh phải để tâm trí bình lặng, nếu có cỗ lực lượng đi nào vào hãy chấp nhận nếu không đan dược sẽ không có nửa điểm tác dụng.

-Ồ phiền phức vậy sao, nhưng mà ta thích, có thể cho ta thử luôn không.

-Tất nhiên là được rồi

Hoàng Mộc bay khỏi ghế đến trước mặt cự quy, hắn không giải trừ giải lụa quấn quanh người, dù con rùa này tỏ ra thân thiện nhưng cảnh giác vẫn hơn.

Miệng rùa há to, Hoàng Mộc ném một vốc uất hương đan vào miệng rùa.

Cự quy một ngụm nuốt xuống, ba lo uất hương đan có vẻ nhiều nhưng so với hình thể của nó thì chưa đáng là gì.

Hai mắt Độn Thiên Giáp nhắm lại, bắt đầu tận hưởng khoái cảm dược lực lan tràn, linh khí nó hấp nạp cả tuần cũng chỉ nhiều bằng ba lọ uất hương đan này mà thôi. Điều đó khiến cự quy hết sức phấn khích, một luồng ý niệm xuất hiện nơi đại não, nghe theo lời của Hoàng Mộc cự quy liền chấp nhận luồng ý niệm này.

Từ thông tin Củ Hào truyền về, Hoàng Mộc nhoẻn miệng cười, thứ hắn ném vào miệng rùa không chỉ là uất hương đan mà còn có một nửa quả liên kết của Củ Hào. Lúc trước Hoàng Mộc để thần giao cách cảm với Củ Hào hắn đã ăn một nửa quả, còn chừa lại một nửa. Vốn khi đó hắn vì cẩn thận sợ gặp bất trắc nên chỉ dùng một nửa, không ngờ phần còn lại hôm nay lại có chỗ đại dụng.

Thần giao cách cảm với Củ Hào đã lâu Hoàng Mộc biết muốn liên kết với ý thức mạnh thì cần lượng quả liên kết nhiều hơn, bản thân hắn khi đó nếu chỉ ăn một phần ba thì liên kết sẽ không xảy ra. Hơn nữa dù liên kết là áp chế hay là bình đẳng thì ban đầu bên nhận liên kết phải chủ động đồng ý, nếu không liên kết sẽ bị cắt đứt. Cũng chính vì thế Hoàng Mộc mới phải dẫn dụ con rùa này một phen.

Độn Thiên Giáp đang say mê tận hưởng cảm giác lâng lâng, bỗng thấy ý thức của Củ Hào đi vào não nó. Xét về cấp độ linh lực Độn Thiên Giáp mạnh hơn Củ Hào một bậc, nhưng đặc tính giống loài Củ Hào có thể khống chế hàng vạn dây leo vì thế so về thần thức lại có phần nhỉnh hơn một chút. Rất nhanh ý thức của Củ Hào lần át ý thức của Độn Thiên Giáp.

Hoàng Mộc cảm nhận được điều đó, liền căn dặn Củ Hào tiết chế, trước mắt phải hết sức tử tế với Độn Thiên Giáp, dùng lời ngon, ý đẹp mua chuộc nó, sau này mới ….

Củ Hào rất nghe lời, liền dừng thế công kích thần thức, chuyển sang công kích bản ngã:

-Mừng anh Thiên Giáp nhập hội, anh Thiên Giáp đập chai, uy vũ quá đi, tên còn hay hơn tên Củ Hào của em nữa ….

Hoàng Mộc nghe xong có phần muốn ói, Củ Hào này hàng ngày thân mật với dân làng thật là học được không ít thứ.

— QUẢNG CÁO —