— QUẢNG CÁO —

Quyền Khuynh Nhất Thế

Chương 257: Phản Bội





Trong phòng họp huyện ủy Huyện Đại Hồng, bí thư huyện ủy Đào Ngọc Cường nhìn các cán bộ đang ngồi, trong lòng nổi lên một tia đắc ý, mình hiện tại trên cơ bản đã nắm giữ được cục diện trên cuộc họp thường ủy, xem ra sách lược lựa chọn dựa vào thị trưởng Trương Hạo Vinh không hề sai, ít nhất thì mình cũng đã được phó bí thư huyện ủy Phương Nhân Quý phối hợp, trong cuộc họp thường ủy gồm mười một người thì nắm được năm phiếu, Đào Ngọc Cường nghĩ tới cục diện này thì trong lòng cao hứng không thôi.
Nghiêng đầu nhìn nhìn Lục Duệ lạnh lùng lạnh lùng, Đào Ngọc Cường có chút không hài lòng, tuy rằng mình đã cố ý gõ người thanh niên này, nhưng không ngờ hắn vẫn quyết đoán lựa chọn liên thủ với Lý Tú Quân, chẳng lẽ hắn không biết mình hiện tại trong cuộc họp thường ủy đang chiếm ưu thế ư?
Trong Mười một thường ủy, trừ bộ trưởng vũ trang Vương Quân, bí thư Ủy ban kiểm tra Chu Kiến Dân là mỗi một lần đều bảo trì trung lập ra, bốn ng còn lại người còn lại bao gồm cả Lục Duệ là liên hợp với nhau, những người này do huyện trưởng Lý Tú Quân cầm đầu, tuy rằng hai phía cũng chưa thể chiếm cứ quả nửa trên cuộc họp thường ủy, nhưng chỉ cần thường ủy tán thành ý kiến của mình vượt qua phía một, Đào Ngọc Cường có thể dùng quyền uy của bí thư huyện ủy thông qua hoặc là phủ quyết đề nghị.
Khẽ ho khan một tiếng, Đào Ngọc Cường nhìn thoáng qua Lục Duệ trầm mặc không lên tiếng, nói: "Hôm nay cc thảo luận một chút, thị ủy mấy ngày gần đây hạ thông tri yêu cầu chúng ta chọn mấy cán bộ cấp khoa tới trường đảng thị ủy học tập, tổ chức tổ chức có nhân tuyển nào không?"
Trưởng phòngTrần Thành nghe vậy thì nhìn thoáng qua huyện trưởng Lý Tú Quân, lấy ra một bản danh sách nói: "Nhân tuyển thì bộ tổ chức Chúng tôi đã xác định rồi, đồn trưởng đồn công an Hòa Bình Điền Lỗi, Đoạn Hải cục tài chính đều là nhân tuyển thích hợp."
Nói xong Trần Thành bắt đầu cầm văn kiện lên đọc, giới thiệu tình huống của Điền Lỗi và Đoạn Hải.
Đào Ngọc Cường chau mày, hắn không ngờ Trần Thành chơi đòn này, ném Điền Lỗi, con trai của bí thư Ủy ban chính pháp Điền Hoa, nói rõ là chứng tỏ mình sẽ không làm việc thiên tư, nhưng ai cũng biết Điền Lỗi là kẻ gây ra vụ án Vương Tiểu Bảo, hiện tại cho hắn tới trường đảng học tập, rõ ràng là để trốn ra.

Về phần chuyện của Đoạn Hải, chắc là để chặt đứt một cánh tay của mình, dù sao bất kỳ một người đứng đầu chính phủ nào đều sẽ không cho phép người quản tiền không nghe theo sự sai bảo của mình.
Nhìn bộ dạng thản nhiên nhắm mắt dưỡng thần của bí thư Ủy ban chính pháp Điền Hoa, Đào Ngọc Cường biết chuyện này Trần Thành khẳng định đa thông quông hắn, thậm chí không chừng là Điền Hoa tự mình chủ động đề xuất dể con trai tới trường đảng thị ủy trốn một thời gian, dù sao cũng chỉ là đi ra ngoài học tập, sau khi học tập kết thúc thì ó thể lại an bài một chỗ.
Nghĩ tới đây, Đào Ngọc Cường nhìn Trần Thành đang thao thao bất tuyệt giới thiệu tình huống của hai người, mắt dần dần híp lại.

"Bí thư Đào, các vị đồng chí, tình huống của hai đồng chí này chính là như vậy, mọi người có ý kiến gì không?" Trần Thành tình huống giới thiệu tình huống của Điền Lỗi và Đoạn Hải thì cười nói.
Đào Ngọc Cường chậm rãi buông chén trà trong tay, thản nhiên nói: "Tình huống Bộ trưởng Trần giới thiệu đã đã rõ ràng.

Tin rằng mọi người cũng đã nắm rõ, đồng chí Lục Duệ, anh là người chủ quản đảng quần, anh nói ý kiến của mình đi."
Lục Duệ mỉm cười, trong lòng lại mắng thầm Đào Ngọc Cường ss quả nhiên là lão hồ li, biết rõ Trần Thành là người lòng dạ hẹp hòi, không thích người khác nhúng tay vào chuyện của bộ tổ chức, hỏi như vậy hỏi mình như vậy, nếu như không phải đã sớm có chuẩn bị, chỉ sợ cũng sẽ hắn hắn kéo xuống nước.
Gật đầu với các vị thường ủy, Lục Duệ ngồi thẳng người, thản nhiên nói: "Bí thư Đào nói rất đúng, tình huống của hai vị đồng chí này bộ tổ chức đã tìm hiểu rất kỹ, xem ra bộ trưởng Trần cũng bỏ không ít công phu.

Về phần danh sách này, trươc đó bộ trưởng Trần đã thương lượng với tôi rồi, tôi không có ý kiến gì, hai vị đồng chí đều là đại biểu của cán bộ ưu tú huyện Đại Hồng chúng ta, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của thị ủy lần này."
Trần Thành lập tức tiếp lời nói: "Bí thư Lục nói rất đúng, lần này bộ tổ chức chúng tôi đã thẩm tra nghiêm khắc hai vị đồng chí này, tuyệt đối sẽ không xuất hiện vấn đề."
Đào Ngọc Cường biến sắc, không ngờ tên Trần Thành tính cách cao ngạo này lại liên thủ với Lục Duệ, xem ra lần này họ Lục quyết tâm ngả về bên Lý Tú Quân.
Tiếp theo, tất nhiên chính là thời gian mỗi người phát biểu ý kiến của mình, nhìn mọi người ngươi tới ta đi giương thương múa kiếm theo phe mình, Lục Duệ trong lòng cười lạnh.


Lời nói vừa rồi của hắn là cho Trần Thành vào bẫy, tuy rằng không biết người này rốt cuộc có giao dịch với Điền Hoa hay không, không ngờ lại nghĩ tới biện pháp để Điền Lỗi tới trường đảng tránh đầu sóng ngọn gió, nhưng nếu tỉnh ủy đã chuẩn bị xử lý Điền Hoa, vậy dứt khoát kéo cả Trần Thành theo, Lục Duệ cũng không phải là thiện nam tín nữ, mình hợp tác với Lý Tú Quân cũng chỉ là kế tạm thời, muốn thật sự vững chân ở huyện Đại Hồng thì phải có tiếng nói của riêng mình.
Phát ngôn của Các thường ủy trên cơ bản chính là xoay quanh việc có đồng ý để Điền Lỗi và Đoạn Hải tới thị lý học tập hay không.
Phó bí thư Đảng uỷ Phương Nhân Quý dẫn đầu nói: "Tôi cảm thấy đồng chí Đoạn Hải không nên đi học, công tác của chính phủ cần cán bộ tố chất kinh tế cao, tôi cho rằng anh ta nên ở lại vị trí cục tài chính, cống hiến cho sự phát triển c huyện Đại Hồng chúng ta tốt hơn." Nếu đã liên thủ với Đào Ngọc Cường, hắn tất nhiên phải bảo vệ Đoạn Hải.
Phó huyện trưởng Phó Trung Nguyên tiếp lời: "Tôi đồng ý với ý kiến của bí thư Phương."
Chủ nhiệm văn phòng Huyện ủy Từ Nhân Anh ho khan một tiếng, nhìn thoáng qua Đào Ngọc Cường rồi nói: "Tôi cũng đồng ý với ý kiến của bí thư Phương."
Hiện tại đã có ba người này ý kiến này, trong lòng Lý Tú Quân cười lạnh, xem ra Đào Ngọc Cường đã sớm có chuẩn bị, chuyện hôm nay nói rõ là muốn khiến mình mất mặt, cũng may tôi cũng có chuẩn bị rồi.
Cười cười, Lý Tú Quân mở miệng nói: "Tôi cảm thấy đồng chí Đoạn Hải nên đi học tập thêm, dù sao cán bộ của chúng ta phải cùng tiếng với thời địa mà, đặc biệt là cán bộ kinh tế, phải từng thời từng khắc nắm giữ được động thái tiên tiến nhất, tiến hành học tập ở trường đảng, tôi nghĩ là có lợi cho sự tiến bộ của đồng chí Đoạn Hải sau này, ngài nói thử xem, bí thư Đào."
Đào Ngọc Cường cười lạnh trong lòng, nghĩ thầm tính toán của Lý Tú Quân anh cũng hay lắm.

Hôm nay trực tiếp vượt qua ban bí thư, ở trong trường hợp này buộc tôi tỏ thái độ, có khác gì bức cung đâu, truyền ra thì chẳng phải là nói Đào Ngọc Cường tôi ngay cả những người dựa vào tôi cũng không bảo vệ nổi sao?
"Nếu như vậy, chúng ta giơ tay biểu quyết đi." Mặt không chút đổi sắc, Đào Ngọc Cường gật đầu nói.

Lý Tú Quân nghe vậy cũng cười cười gật đầu, nhìn thoáng qua Lục Duệ, thầm nghĩ trong lòng: "Lát nữa tôi cũng muốn xem họ Đào anh khóc như thế nào!"
"Vừa rồi đã có ba đồng chí không đồng ý để đồng chí Đoạn Hải tới trường đảng thị ủy học tập, mọi người có ý kiến gì?" Sầm mặt, Đào Ngọc Cường nhìn chung quanh một vòng, ánh mắt dừng lại trên người Lục Duệ vẫn một mực mim lặng không nói gì, Lý Tú Quân vào lúc này nhảy ra cũng nằm trong dự kiến của hắn, có điều lại khiến hắn lo lắng, chỉ là ba người thôi, mình vẫn chiếm thượng phong.

Điều Duy nhất khiến Đào Ngọc Cường lo lắng chính là Lục Duệ, người này tựa hồ biểu hiện quá mức lặng lẽ.
Lý Tú Quân nếu đã biểu lộ thái độ, Trần Thành và Điền Hoa tất nhiên là cũng tỏ ý Đoạn Hải trên nhiều khía cạnh tồn tại thiếu xót, cần tới trường đảng thị ủy học tập.
Nhìn Lục Duệ, Đào Ngọc Cường cười cười, mở miệng hỏi: "Đồng chí Lục Duệ có ý kiến gì?"
Lục Duệ nhìn Lý Tú Quân một cái: "Tôi không đồng ý để đồng chí Điền Lỗi tới trường đảng học tập, tôi cảm thấy, lãnh đạo tỉnh ủy sắp tới thị sát rồi, lúc này mà phái người đứng đầu đồn công an cơ sở ra ngoài học tập thì rất không ổn."
Câu này khiến tất cả mọi người ngẩn ra!
Điền Hoa nhìn Lục Duệ với vẻ không thể tin được, hắn không rõ vì sao Lục Duệ lúc này lại nhằm vào mình, hắn chủ động tìm tới Trần Thành yêu cầu đưa Điền Lỗi tới trường đảng trường đảng, chính là lo sự kiện bí thư Hoàng tỉnh ủy đến thị sát sẽ xảy ra vấn đề.

Nhưng không ngờ Lục Duệ vào lúc này lại nhảy ra phản đối.

Dù sao dựa theo cách nói của Lý Tú Quân, Lục Duệ đã âm thầm tỏ thái độ sẽ ủng hộ mình, lúc này đột nhiên phản bội? Chẳng lẽ hắn đã ngả về phía Đào Ngọc Cường?
Đào Ngọc Cường trong lòng cũng sửng sốt, bởi vì Lý Tú Quân gần đây đi lại rất thân thiết với Lục Duệ, hơn nữa bản thân hắn cũng rắp tâm muốn gõ Lục Duệ một chút, cho nên trên cuộc họp thường ủy, hắn không hề trao đổi gì với Lục Duệ, nhưng không ngờ rằng Lục Duệ lại đề xuất ý kiến phản đối.

Đại thế đã mất!
Lục Duệ vừa tỏ thái độ như vậy, lập tức tâm tình của Lý Tú Quân rớt xuống đáy vực, hắn cũng không rõ vì sao Lục Duệ lại nhằm vào Điền Hoa.
"Nếu như vậy, ai không đồng ý để đồng chí Điền Lỗi tới trường đảng thị ủy học tập thì xin giơ tay." Đào Ngọc Cường mỉm cười gật đầu với Lục Duệ, nói.
Từ Nhân Anh, Phương Nhân Quý, Phó Trung Nguyên và Lục Duệ không có ngoại lệ đều giơ tay phản đối Điền Lỗi tới trường đảng học tập, bộ trưởng tuyên truyền Uông Quốc Phú một mực im lặng không nói gì cũng mỉm cười lặng lẽ giơ tay.
Năm phiếu!
Đào Ngọc Cường ho khan một tiếng, gật đầu nói: "Tôi cũng phản đối đồng chí Điền Lỗi tới trường đảng thị ủy học tập, bí thư Hoàng của tỉnh ủy sắp tới thị sát, là lãnh đạo c đồn công an, tôi cảm thấy đồng chí Điền Lỗi nên chiến đấu ở tuyến đầu!"
Sắc mặt Điền Hoa rất khó coi, nheo mắt lại âm lãnh nhìn chằm chằm Lục Duệ, một đạo hàn quang từ bên trong hiện lên.
Sắc mặt của Lý Tú Quân cũng rất khó coi, hắn không ngờ Lục Duệ lại giở trò này.

Có điều so với Lục Duệ thì hắn oán hận bí thư huyện ủy Đào Ngọc Cường hơn, dưới tình huống như vậy còn đòi giơ tay biểu quyết, nói rõ là muốn tát vào mặt mình.
"Nếu như vậy, chuyện đồng chí Đoạn Hải và đồng chí Điền Lỗi tới trường đảng thị ủy học tập gác lại đi, bộ tổ chức nghiên cứu lại rồi báo hai người khác." Đào Ngọc Cường mày mặt tươi cười nói.
Vừa dứt lời liền nghe thấy kinh ngạc giọng nói kinh ngạc vang lên: "Vì sao? Đoạn Hải vì sao không thể tới trường đảng học tập?".


— QUẢNG CÁO —